Tôi không hiểu ý nghĩa là gì.
Lão đạo nói: "Có phải cô thường xuyên nhờ người xem bói, chủ yếu đoán vận tài lộc không?"
Tôi vội kể chuyện Uyển Đình ngày nào cũng bói toán cho mình.
"Thế cô ta nói gì về tài vận của cô?"
"Cô ấy bảo bát tự của tôi tài vận yếu nhất, kho tiền rò rỉ, chính tài mỏng mà tà tài không có, là số nghèo nhất cô ta từng gặp."
Lão đạo vuốt râu: "Đúng rồi! Chính cô ta đã tr/ộm bát tự của cô!"
Tôi càng thêm m/ù mịt: "Cô ta tr/ộm bát tự nghèo kiết x/á/c của tôi làm gì?"
Lão đạo thở dài: "Bát tự của cô từng chữ đều mang kho báu, là mệnh cách cực tốt trăm năm khó gặp. Từ tháng Chín năm nay, cô sẽ vận 30 năm đại phát, chính tài thiên tài đều dồi dào. Nghĩa là sau này dù nằm không, tiền cũng tự chui vào tài khoản. Người làm nghề bói toán thường phạm Ngũ tệ Tam khuyết - Tam khuyết là thiếu mạng, thiếu tiền, thiếu tình. Hẳn là bạn cùng phòng cô mắc chứng thiếu tiền. Tài vận trong bát tự của cô khiến bất kỳ thầy bói nào cũng thèm đỏ mắt. Thế nên cô ta dùng âm quẻ bói cho cô, chỉ cần đủ 100 ngày là tr/ộm được bát tự."
Tôi lập tức đầu óc như muốn n/ổ tung. Tính nhẩm ngày nhập học, hôm nay vừa tròn 100 ngày. Chân tôi mềm nhũn, ngã vật xuống đất. Không ngờ người bạn cùng phòng thân thiết lại là kẻ như vậy.
"Nhưng hai con m/a da kia là sao?"
Lão đạo đáp: "Dương quẻ đoán người, âm quẻ tính m/a. Vì cô chưa ch*t, nên cô ta phải mượn q/uỷ trợ giúp khi dùng âm quẻ. Đúng lúc hồ nước trường cô có hai m/a da đến kỳ ba năm tìm người thế mạng. Nếu bắt người thường thế mạng, chúng chỉ được đầu th/ai làm s/úc si/nh. Nhưng nếu tìm được người có mạng không vận, chúng sẽ đầu th/ai thành người. Thế là chúng hợp lực h/ãm h/ại cô."
"Vậy sao Uyển Đình lại nhiều lần ngăn m/a da dụ dỗ tôi?"
"Vạn sự qua ba lần mới thành, như lễ bái phải cúi ba lần. Hôm nay là lần thứ ba, sao cô ta lại nhắc cô đừng uống nước bụng x/á/c?"
Lão đạo cười lạnh: "Có đối đáp mới thành kịch. Không vậy làm sao cô chịu uống?"
Tôi bừng tỉnh, quỳ gối xin c/ứu mạng. Lão đạo lấy ra một lá bùa, châm kim bạc chích ngón đeo nhẫn tay phải tôi nhỏ m/áu lên tờ giấy. Vung tay, lá bùa bốc ch/áy. Ông hòa tro bùa vào ống tre đựng nước, đậy nắp đưa tôi: "Cô đi nguyên đường cũ về, trong lòng liên tục niệm tên mình. Dù nghe bất cứ âm thanh gì cũng đừng ngoảnh lại. Khi thấy con rùa nhỏ, đổ nước bùa này lên mai nó là đoạt lại được bát tự. Phần còn lại để ta lo."
Tôi khắc cốt ghi tâm.
Bình luận
Bình luận Facebook