Tôi hét lên một tiếng, đứng không vững lao thẳng vào phòng tắm, may mắn được Giang Mãn đỡ lấy.
Anh ấy không mặc áo, khóe miệng nhếch lên nhìn tôi từ trên cao:
"Nóng lòng rồi hả?"
Tim tôi đ/ập lo/ạn xạ, thử hỏi:
"Em ra phòng khách uống nước, nghe trong này có tiếng nói chuyện... anh đang nói chuyện với ai thế?"
Giang Mãn mặt không đổi sắc, bình thản đáp:
"Vừa nghe điện thoại xong. Em gái anh bị viêm ruột thừa nhập viện, đang khóc lóc liên hồi. Cô nàng công chúa nhỏ này chịu đ/au kém lắm, anh nghe nhức cả tai."
Thì ra là vậy...
Tôi thầm thở phào, đúng là trùng hợp đ/áng s/ợ.
Màn hình điện thoại vẫn đang livestream.
Phong Loan chỉ vào tai mình.
Tôi hiểu ý, bảo Giang Mãn:
"Em đi uống chút sữa."
Giang Mãn lầm bầm đáp ứng.
Tôi đeo tai nghe chạy ra phòng khách.
Phong Loan nói:
"Bạn trai cô đang trò chuyện với Bình Nữ."
Tôi sửng sốt, gõ:
[Mọi người không nghe thấy sao? Bạn trai tôi đang gọi điện cho em gái mà.]
Phong Loan nhíu mày, lời nói khiến lưng tôi lạnh toát:
"Cô không thấy điện thoại của bạn trai mình vẫn đang đặt trên bàn trà sao?"
Người tôi đờ ra.
Quay đầu nhìn lại, điện thoại Giang Mãn vẫn đang nằm chỏng chơ trên mặt bàn.
Bình luận trực tiếp bùng n/ổ:
[Úi trời! Gh/ê vậy trời! Đêm khuya thanh vắng đừng hù nha!]
[Đang đêm hôm khuya khoắt, đổi chủ đề đi anh em ơi! Bàn chuyện tình cảm đi, em sợ quá hic]
[Đm đang buồn đái nè, giờ không dám vô toilet nữa rồi]
[Mấy người bị gì vậy? Ai chẳng có hai ba cái điện thoại, bạn trai chị kia chỉ dùng một máy à?]
Nhìn thấy bình luận này, tôi chợt nhớ Giang Mãn mới đổi điện thoại, chiếc cũ vẫn còn.
Đúng lúc đó, Giang Mãn cầm chiếc điện thoại cũ bước ra, ném chỏng chơ lên bàn ăn.
Bình luận tĩnh lặng một thoáng, rồi bắt đầu phản pháo:
[Ch*t ti/ệt! Đúng là trùng hợp!]
[Streamer bị đi/ên à? Đêm hôm hù dọa người ta!]
[Báo cáo phát ngôn m/ê t/ín d/ị đo/an!]
Giang Mãn rót nước, liếc nhìn tôi:
"Xem gì thế?"
"Lướt Tiktok thôi."
Lòng tôi rối bời, giọng đều đều.
Giang Mãn như phát giác điều gì, cúi xuống hôn má tôi thì thầm:
"Gi/ận anh à?"
Phong Loan hạ giọng:
"Sờ vào lưng anh ta, chỗ miệng bình trong hình xăm. Cô sẽ thấy hai cục gồ lên—đó là mắt Bình Nữ."
Người tôi cứng đờ.
Giang Mãn nắm lấy tay tôi, nhíu mày:
"Sao tay lạnh thế? Anh pha nước nóng cho em."
"Khoan đã."
Tôi kéo anh lại, gượng cười:
"Em hay bị lạnh tay chân mà. Đừng đi."
Vừa nói tôi vừa ôm eo anh từ phía trước.
Giang Mãn cúi xuống hôn cổ tôi. Tay tôi lần theo sống lưng anh.
Một cảm giác kỳ lạ xuất hiện.
Cách xươ/ng sống chừng 2-3cm, hai cục thịt gồ lên đối xứng.
Tôi r/un r/ẩy sờ thử.
Hai cục thịt bỗng chuyển động, cảm giác như nhãn cầu đang đảo qua đảo lại dưới da.
Tôi hét lên, đẩy mạnh Giang Mãn ra.
Bình luận
Bình luận Facebook