Chiếc váy hoa oán hận

Chương 8

02/07/2024 11:12

“Khâu, khâu rồi…”

Mẹ cứ ấp a ấp úng, thấy bà dì không tin nên nói lại: “Chỉ là đứa nhỏ nhất hết chỉ đen rồi nên không khâu…”

“Ôi trời ch*t rồi, nam dùng trắng nữ dùng đen, cô còn sót lại đứa nhỏ nhất, mang theo Th/ai Quang(*) dễ thành sát linh nhất, ban đầu chi bằng cô lựa bé lớn.”

(*) Th/ai Quang: là một trong ba h/ồn của con người gồm Sảng Linh, Th/ai Quang và U Tinh. Ba h/ồn này chính là ba bộ phận tổ hợp thành thần khí của con người.

Bà dì chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

“Nó ngốc còn x/ấu xí nữa, ch*t rồi cũng không có tinh hoa gì cho Đại Bảo, dù sao sống cũng còn có thể tiếp tục làm việc, nấu cơm.”

Mẹ tôi có chút uất ức.

Bọn họ thảo luận ở trước mặt tôi, tưởng tôi thực sự không nghe hiểu họ muốn gi*t ch*t tôi như thế nào.

Chẳng trách khi tôi dùng rơm che các em lại thì nhìn thấy đôi mắt to xinh đẹp của em gái nhỏ mở ra.

“Bây giờ hay rồi, bé út dữ nhất, bé hai lại thông minh không giữ chân được bọn chúng, cho dù Đại Bảo thoát được kiếp nạn này thì e rằng cũng sẽ vừa x/ấu vừa ngốc rồi.”

Lời của bà dì khiến mẹ tôi sợ hãi, bà ta bế em trai đến, thằng bé không có khóc mấy, đôi mắt đen láy rất lâu mới xoay một lần, sắc mặt trắng bệch, vết mủ ngày càng lớn hơn.

“Mày liếm cho tao!”

Bà ta đi/ên rồi, kéo lỗ tai của tôi đ/è đầu tôi về phía khuôn mặt của em trai.

Vết mủ toả ra mùi hôi thối, tôi xém chút nữa nôn ra. Bà ta không quan tâm đến những thứ này, cái tay lớn giống như cái kìm vậy, móc vào trong miệng tôi sống ch*t kéo cái lưỡi tôi ra ngoài.

“Oẹ oẹ!”

Mụn nhọt vỡ ra, thứ dịch màu vàng xanh, nhớp nháp b/ắn vào mặt tôi, mẹ lấy một cây kéo đến nhắm chuẩn vào sau gáy của tôi, chỉ cần tôi dám ngẩng đầu lên thì mũi nhọn sẽ đ/âm vào.

Tôi không dám ngẩng đầu, đưa lưỡi ra liếm vết mụn nhọt trên mặt em trai khiến cho m/áu dính lên mặt thằng bé.

Tôi và thằng bé đều bị mẹ giày vò thành “q/uỷ”.

...

“Vô dụng thôi, mụn nhọt là đ/ộc, bốn con nhóc kia muốn gi*t ch*t Đại Bảo sẽ không tha cho thằng bé đâu.”

“Tôi có một cách, đúng là có chút á/c đ/ộc, chỉ là không biết cô có đồng ý không?”

Biểu cảm của bà dì có chút khác lạ.

“Có gì không đồng ý chứ, Đại Bảo chính là mạng của tôi, bây giờ lấy mạng của tôi đổi cho Đại Bảo thì tôi cũng đồng ý.”

Mẹ trả lời rất chắc nịch.

“Ác q/uỷ vẫn phải có á/c q/uỷ trấn áp, chồng của cô vừa ch*t, kêu cậu ta đi trấn áp bốn nhóc con đó, kết minh hôn để cho bọn chúng không gây ra chuyện lớn gì được nữa.”

Lời của bà dì khiến mẹ kinh ngạc.

Bà ta lắc đầu: “Thế sao được, chồng của tôi, sao có thể kết hôn với con gái mình được chứ?”

Tôi tưởng rằng mẹ cảm thấy không phù hợp, không ngờ đến việc bà ta nghiến răng hung dữ nói: “Mấy thứ vô dụng đó, bọn chúng cũng xứng sao!”

“Cô không đồng ý thì thôi vậy, chuyện tổn âm đức thì tôi cũng không muốn quản, đợi đầu thất của Đại Bảo nhà cô, tôi nhất định sẽ đến, bốn đứa con gái đều bị cô th/iêu ch*t, thêm đứa con trai ch*t nữa cũng có gì đâu.”

Bà dì hừ lạnh, bọn họ không chút né tránh bàn luận ngay trước mặt tôi.

Các em gái quả nhiên bị mẹ gi*t.

“Nhưng mà…”

Ánh mắt của mẹ trầm xuống.

“Yên tâm, đợi con trai trạng nguyên của cô thành tài thì xem như báo đáp nhà bọn họ rồi. Những con nhóc q/uỷ đó đã x/é phù chú trên váy nên bị thương rồi, bây giờ còn có thể kh/ống ch/ế, nếu như cô còn do dự, đợi bọn chúng hồi phục lại rồi thì Đại Bảo cứ đợi ch*t đi.”

“Cho dù không ch*t, để lại đứa con trai ngốc thì cô còn có thể trông mong gì? Cô giày vò mấy năm nay không phải vì muốn có một đứa con trai trạng nguyên sao?”

Hai câu nói cuối cùng của bà dì khiến cho mẹ hạ quyết tâm.

Bà ta đồng ý cho bố và các em gái kết minh hôn.

Danh sách chương

5 chương
04/07/2024 16:52
0
02/07/2024 12:03
0
02/07/2024 11:12
0
02/07/2024 11:10
0
02/07/2024 11:09
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận