Giữa học kỳ, hai ông bố của tôi đến thủ đô để bàn chuyện làm ăn, tiện đường ghé thăm tôi.
Khi nhận được tin nhắn, họ đã đặt phòng riêng trong nhà hàng rồi.
Tôi vội vã đến nơi, bất ngờ phát hiện Sở Tiêu cũng có mặt.
Ba Omega thấy vẻ ngạc nhiên trong mắt tôi, liền giải thích:
"Dì Sở nhờ chúng ta mang đồ cho Sở Tiêu, nghĩ tiện thể nên mời cậu ấy cùng ăn cơm nhé."
Ánh mắt tôi liếc qua, trên ghế cạnh Sở Tiêu quả nhiên có túi đồ ăn Dì Sở tự làm.
Ba Omega hiểu nhầm, cười trêu: "Không cần thèm, Dì Sở cũng làm cho con một phần đấy."
Sở Tiêu giả bộ lịch sự, lễ phép trò chuyện với Ba Alpha về chuyện gần đây.
Tôi thầm lườm ng/uýt, nở nụ cười gượng gạo ngồi xuống.
Trong bữa ăn, Ba Alpha cười kể chuyện hồi nhỏ của tôi và Sở Tiêu:
"Hai đứa ngày trước chơi trò gia đình cứ nhất quyết đóng vai chồng chồng, không cho làm một cặp là khóc um lên.
Tri Nghiêm còn vừa chùi bong bóng nước mũi vừa hứa lớn lên nhất định sẽ cưới Sở Tiêu."
Tôi hoảng hốt vì bí sử, vội vàng đổi đề tài: "Hồi đó trẻ con nói bậy, Sở Tiêu với con chỉ là tình anh em láng giềng. Sau này cậu ấy cưới xin, con nhất định đích thân đến tặng phong bì lớn!"
Không hiểu chữ nào chạm trúng Sở Tiêu, mặt hắn đột nhiên tối sầm.
Ba Omega nhận ra tình hình không ổn, liền vặn đùi Ba Alpha một cái, liếc mắt ra hiệu bảo im miệng.
Giữa chừng tôi đi vệ sinh, Sở Tiêu cũng đuổi theo.
Hắn chặn tôi ở hành lang, đôi mắt đen kịt ngập tràn phẫn nộ: "Thẩm Tri Nghiêm! Cậu vừa bám được Bách Quân Xuyên đã vội vàng dứt sạch qu/an h/ệ với tôi như thế à?"
Tôi giậm mạnh lên chân hắn, nhân lúc hắn đ/au đớn giãy thoát khỏi vòng vây.
Bình luận
Bình luận Facebook