“Cậu thích hả?”
Tôi thở “Không phải vì không tốt, biết đấy, bạn đẹp trai quá, đúng tôi.”
Tạ tỏ ra thông cảm.
Xem ra này xảy ra không biết bao lần rồi.
“Tôi thật sự không cửa sao?”
Có lẽ do trực giác, tôi thấy không giống trai thẳng.
Cái ánh mắt biết để đến tôi.
Giờ hễ hắn liếc mắt tôi một tôi hắn dụ dỗ mình.
“Tôi cũng không rõ nữa, cậu thử đi, nếu thằng đó thẳng xin lỗi rút lui thôi.”
Tôi xoa con trên túi đeo.
Nghĩ cũng phải.
Tạ không tiện tôi hỏi.
Lỡ từ chối xin lỗi xong.
Tạ bí mật thầm: ra tôi nghĩ nếu cậu người đuổi giáo sư chắn thành công đấy.”
“Thật á?”
“Giả sao được? Nhìn cậu xinh thế này, người khác đuổi hắn hắn cậu hắn cong thẳng gì chả được.”
Về sau nghĩ lại, lúc ấy tôi mỡ che mắt, đứa ngốc tôi tin thật.
Để lỡ mất tuổi xuân tươi đẹp của mình.
Khi được danh thiếp bạn bè WeChat do chuyển tới, tim tôi lo/ạn xạ.
Đừng hỏi sao trưa nay ăn cơm với nhau mà tôi không xin liên vì gọi của hắn kéo dài nửa tiếng, cuối cùng biến mất tiêu.
Hoàn toàn không quay lại.
Nếu không phải hết giải thích do hắn việc nên phải về trước, tôi hắn gh/ét tôi lắm nên mới chạy không quay lại.
Tôi r/un r/ẩy gõ tên mình, nhấn gửi đi.
Bình luận
Bình luận Facebook