Lam Ngọc bóp má tôi, sau đó rót cái chất lỏng trong suốt đó vào, rồi hung hãn bịt ch/ặt miệng tôi lại ngăn không cho tôi phun ra ngoài.
Tôi giãy hai chân, quẫy đạp như con cá mắc cạn. Sau cùng vẫn nuốt cái thứ đó vào, xém thì sặc.
Thứ nước đó mát lạnh, vị giống như nước khoáng trộn với đường, vừa ngọt vừa lợ lợ sao đó.
Sau khi chắc chắn tôi đã nuốt hết, Lam Ngọc dịu dàng lấy khăn tay lau miệng cho tôi. Chờ đến khi tôi mệt lử nằm yên không nhúc nhích nữa mới đứng dậy, khuôn mặt xinh đẹp với đôi mắt đào hoa cúi sát đến mặt tôi, hôn lên cằm, rồi hôn xuống cổ, cắn lên xươ/ng quai xanh.
Bàn tay phía dưới nhanh thoăn thoắt l/ột quần tôi ra. Tôi hoảng hốt cảm nhận được thân dưới lành lạnh lộ hết ra bên ngoài, cơ bắp nhão nhoét không căng lên được.
Lam Ngọc cầm quần l/ót của tôi, híp mắt nhìn vân vê trong tay, biểu cảm hưng phấn kì dị, rồi từ từ áp cái quần vào mặt hít hà.
Cái quần l/ót vừa hôi vừa dơ, vậy mà người như thiên thần trước mặt lại cọ nó vào má, si mê ngửi đũng quần.
Tôi ước gì mình có thể ngất ngay vào lúc này, hình ảnh khủng bố quá, không thể nào nhìn thẳng được.
Tôi...tôi còn cảm thấy buồn nôn nữa. C/ứu!
Bình luận
Bình luận Facebook