Khoảng cách không xa, vừa bước vào lớp học chúng tôi đã thu hút sự chú ý của mọi người. Mọi người nhìn Tần Lãng đỡ tôi - kẻ đang nhảy lò cò một chân - ngồi vào chỗ, đồng loạt giơ ngón cái tán thưởng.
Giáo viên đã khen ngợi tôi trước cả lớp vì ý chí kiên cường. Tôi ngượng ngùng cười một tiếng. Thực ra cũng không đến mức kịch tính như vậy.
Đang nghe giảng, cây bút đột nhiên hết mực, tôi liền mượn bút của Tần Lãng. Khi đưa bút cho tôi, tôi nghịch ngợm nắm ch/ặt tay cậu ấy rồi vờ như sơ ý, vội vàng buông ra.
Vừa ghi chép bài, tôi vừa liếc nhìn Tần Lãng bằng góc mắt. Cậu ấy hơi bối rối chống tay lên đầu, quay mặt sang hướng khác tránh ánh mắt tôi. Tôi không nhịn được khẽ cười thầm.
Bình luận
Bình luận Facebook