Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
- TocTruyen
- Mộng Không Thường
- Thợ Cắt Tóc
- Chương 12
Q/uỷ đ/ao cạo đầu, tà khí xâm nhập cơ thể. Q/uỷ đ/ao gọt mặt thì sao?
Tôi muốn khóc quá.
Hôm nay trăng tròn.
Dưới ánh trăng trắng bệch, tôi vội ngoảnh lại liếc nhìn.
Bố tôi mặt lạnh như tiền, hai mắt đờ đẫn. Vừa rồi nói cả tràng dài mà bố chẳng phản ứng gì.
Bàn tay bố càng lúc càng lạnh.
Tôi khẽ buông tay ra thì bị bố nắm ch/ặt ngược trở lại. Lực mạnh đến nỗi như muốn bóp nát xươ/ng tay. Tôi lặng lẽ gi/ật giật tay hai cái, bàn tay như bị kìm sắt khóa ch/ặt, không nhúc nhích.
Lúc này tôi không những muốn khóc, còn muốn đái dầm nữa.
Trước nghe các cụ trong trấn nói, nước tiểu trẻ đồng trinh có thể trừ tà đuổi q/uỷ.
Đáng tiếc hai năm trước, trong đêm mưa gió sấm chớp, tôi...
Quả nhiên mọi thứ đều do số mệnh. Đàn ông không biết giữ mình, sớm muộn cũng tiêu đời.
Tôi nén nỗi sợ, vờ như không có chuyện gì kéo bố đi tiếp. Tay kia đã lén nắm ch/ặt con d/ao cạo.
Vừa bước qua cổng, bố tôi đột nhiên toàn thân run lên, đứng thẳng đơ như khúc gỗ.
Tôi vội quay đầu nhìn.
Dưới mái hiên treo hai chiếc đèn lồng đỏ. Ánh đèn vàng vọt chiếu lên mặt bố, in bóng khuôn mặt méo mó g/ớm ghiếc. Không nhịn được nữa, tôi đ/á một cú vào ng/ực bố.
Dù sao cũng là bố ruột, tôi không nỡ dùng d/ao đ/âm.
"Ái!" Bố tôi hét lên ngã vật xuống đất.
"Đ.m. tổ tiên tám đời nhà mày!"
"Giang Chu thằng chó này dám đ/á/nh cả bố mày!"
"Tốt lắm thằng ranh con, đi v/ay nặng lãi bên ngoài rồi định gi*t tao để thừa kế gia nghiệp à? Tao biết mày không ra gì, đáng lẽ hồi đó nên nhấn đầu mày xuống bồn cầu cho ngộp phân ch*t đi!"
Ch/ửi thô thế này, đúng là bố tôi rồi!
Tôi hoảng hốt chạy tới đỡ bố dậy: "Bố không bị q/uỷ nhập? Vậy sao nãy không nói gì hết?!"
Bố tôi rên rỉ: "Tao... tao bị dọa đứng hình..."
"Vậy nãy đứng khựng lại, mặt còn méo mó thế kia?"
Bố ôm bụng: "Biết rồi, đ/au bụng quá, tao muốn đi ỉa."
Nếu không phải bố mình, chắc tôi đã đ/ấm cho mấy quả rồi.
Tôi đành dắt bố vào nhà xí. May bố xử lý nhanh, lát sau đã mặt xám xịt bước ra.
Thấy khuôn mặt đen như đít nồi của bố, tôi khôn khéo im miệng.
Ông bô tôi bị mất mặt chắc đang tức lắm đây.
Khuôn viên tĩnh lặng như tờ, ngoài phố cũng vắng tanh.
Tôi cất bước nhẹ như mèo, nín thở đi từng bước, sợ kinh động thứ gì đ/áng s/ợ.
Chương 21
Chương 20
Chương 18
Chương 18
Chương 12
Chương 12
Chương 436
Chương 196
Bình luận
Bình luận Facebook