Sóc Nhỏ Cô Đơn

Chương 5.

02/04/2025 15:56

Tôi nhắm nghiền mắt, chờ đợi giây phút tử thần ập đến, chỉ mong con sói hung dữ kia ra tay thật nhanh để tôi đỡ đ/au đớn hơn.

Nhưng chờ mãi chờ mãi, cổ họng vẫn chẳng hề đ/au nhói.

Hử? Tôi nghĩ thầm, chẳng lẽ vì sói chúa oai phong lẫm liệt, hành sự quyết đoán, nên ngay cả săn mồi cũng nhanh như gió khiến ta không kịp cảm nhận đ/au đớn?

Đang suy nghĩ lan man, bỗng một giọng nói băng giá vang lên bên tai:

"Chờ ta ăn ngươi hả?"

Tôi mở mắt, thấy con sói xám đang nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lùng, xa cách đầy kiêu ngạo.

"Tôi... tôi..." Hắn tiến lại gần hơn, khí thế áp bức càng thêm ngột ngạt. Tôi sợ đến nỗi lưỡi cứng đờ, không thốt nên lời.

Không những không nói được, toàn thân tôi còn run lẩy bẩy không ngừng.

"Muốn ch*t?" Hắn tiến thêm một bước hỏi.

"Xin đừng gi*t tôi." Trước sinh tử, tôi gào thét bằng cả sinh mệnh, "C/ầu x/in... c/ầu x/in ngài đừng ăn thịt tôi."

"Vậy còn không cút nhanh?" Hắn gầm gừ.

Tôi nhìn hắn không tin nổi, trong chốc lát không hiểu được ý tứ của hắn.

Dù sóc có ngôn ngữ riêng, sói cũng có tiếng nói của mình. Nhưng trong giới động vật chúng tôi vẫn tồn tại ngôn ngữ chung. Lúc này, tôi bỗng nghi ngờ liệu thứ ngôn ngữ phổ thông bố mẹ dạy có sai lầm chăng.

"Thật sự ngài không ăn tôi sao?" Tôi khẽ hỏi dò.

Nhưng hắn chỉ im lặng, đôi mắt như hồ nước đóng băng. Qua đôi mắt ấy, tôi đọc được ý nghĩ: Nếu không chạy ngay, hắn sẽ thật sự nuốt chửng mình.

Kể cả mấy hạt dẻ vừa nhặt cũng chẳng kịp mang theo, tôi co rúm đuôi, ba chân bốn cẳng chuồn thẳng.

Danh sách chương

3 chương
02/04/2025 15:56
0
02/04/2025 15:54
0
02/04/2025 15:53
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận