Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 215: Bấm độn tính toán!

05/03/2025 16:12

Dịch giả: hoangtruc nhóm dịch: HTP

Bạch Lữ nghe đề cập đến mình, bèn vểnh tai lắng nghe.

Chẳng sĩ Huyết yên tĩnh Uyển. Danh Huyết kỳ dội, cư/ớp mất khuyết, đi/ên cuồ/ng gi*t chóc tại Ki/ếm thâm uyên đủ khiến phải coi trọng.

“Tống trưởng tới khéo, đệ bế rồi.” chút tiếc trả lời.

“Vốn nghe bí khó lường, là tuyệt tài, đáng tiếc là gặp được.” cười, lắc dài. Dung tuyệt mỹ kết điệu dài khiến tản mát mị lực kinh người, cho dù dung tầm thường nhưng so phải ảm đạm thất sắc.

Đám Huyết sự đ/áng s/ợ cho nên đ/è nén, tranh xuống. Còn hiển chuẩn gì, ít sĩ vừa cái nên ngẩn ngơ, ánh Lữ lên dị.

“Tống trưởng mị cốt trời sinh, thường ngày đệ Phong hẳn là vô tâm rồi.” lên lạnh lẽo, âm truyền phía, mới khiến tỉnh tức kinh hãi.

Bạch đắc ý. Lúc rất tháo mặt nạ xuống, rằng, yêu nghiệt, thu hồi chiêu thức đi, gia đây rồi.

Hắn qua Lữ tỉnh nhưng vẫn chưa hết vẻ mất h/ồn mất vía, kh/inh Nếu phải anh minh, khiến đổi y phục, quần nóng bỏng mặc đoán chừng Lữ phải phun m/áu tại trận.

Trong khái tay miệng tựa phát giác ý mai lời qua bờ Nam miệng đề nghị.

“Nghe tại Sơn. Đã vậy, Chưởng tòa mang bọn ta qua chút?”

Lần cự tuyệt, nhiệm vụ chính là Huyết cho nên nghe bèn hướng đi.

Vừa tới gần cầu vồng bay hóa thành nữ chắp tay chào người. Nữ mặc chiếc váy dài màu xanh nước biển, dung xinh đẹp tựa tử, là…Chu Kỳ.

Sự hiện tức khiến ít đệ Huyết phận ngưng trọng nét mặt.

“Bái kiến tòa.” Chu bình tĩnh bái kiến, ánh đảo qua Huyết Tông.

“Tâm Kỳ, vị Trưởng Phong Huyết Uyển, giới thiệu qua cho chút.” mỉm nói, Chu nhẹ đến Sơn.

Lộ tuyến bắt chân tông môn ấn trước, Huyết là do ý bố cho nhìn.

Thậm chí đệ ngoại lệ.

Nhìn ngọn cây cỏ tại bóng lưng Chu Kỳ, thổn thức.

“Bạch ta danh thật quá lớn, ai đến, ngàn dặm xa xôi đến đây chỉ vì ta. Ai, phải khiên tốn chút, danh quá rất phiền n/ão a.”

Hắn đến nửa chừng, cau mày, miệng nói.

“Hứa Chưởng tòa, Chu hữu, Trúc mang chúng ta qua chút không.”

Nàng vừa Chu mày Nương. chớp đôi chút nở nụ cười, Uyển.

“Nghe Phong Huyết vị xưng là Tử, am hiểu pháp, là tầm thường. vị chút, xem thử nơi đệ ta xem.” nói, thoáng qua Tử.

Vẻ mặt lạnh lời nhưng đắc ý.

Tống ngẫm chút qua Tử, nhẹ đầu.

Thần vội cuối cùng hội tới, phải nắm chắc hội này, phải khiến cho mình.

“Mặc dù ta am hiểu đấu pháp, nhưng Huyết nếu ta hai, cùng hệ ai dám đấy!” kh/inh qua mới vài bước. Dưới ánh Huyết và Huyết tay phải bấm niệm pháp quyết.

Cùng đó, hiện lên ý, miệng lẩm độ ấn quyết càng càng hình ảnh lượt cấp hiện lên gã, nhưng luôn tầng sương m/ù hết khiến rõ được.

“Quả pháp!” lạnh. Gã đương chuẩn bị, tay vỗ túi trữ vật, xươ/ng cốt màu ẩn lực lượng tuế nguyệt hiện tay, hung hăng diễn.

Từng xươ/ng cốt dâng nháy hấp thụ, ngưng trọng đứng bên cạnh sát.

Chỉ là dần sắc mặt tái nhợt mồ hôi lạnh tuôn xuống. Rồi chóng to phát hiện đo/ạn chuẩn vô dụng, cho dù đây miếng cốt thời thượng nào phá vỡ pháp này. pháp kỳ khủng hình thành quấy nhiễu ngăn cản hết thảy diễn.

Nếu cứ sức tiếp, phản phệ, thậm chí nháy sẽ hao tổn t/âm th/ần khô héo. Gã dám nữa, bỏ đột qua đứng xem náo nhiệt xa.

Sát ý ngập trời, bèn vài chắp tay Uyển.

“Trên đệ nói, dưới thạo hoàng tuyền, hất tay chuyện ngàn dặm. Động này, ta thật kém toán. Chắc hẳn Tiên pháp dễ bàn tay a”

“Có đúng hay a, đệ?” lạnh nhạt quay qua Thuần.

Bạch bối rối, vừa xem náo nhiệt, tới này, đem vào. Rõ nãy mặt mày tái nhợt, đổ mồ hôi lạnh gian nan, càng là nguy hiểm.

T/âm th/ần khẽ nhích động, cùng phái Thuần. Chu lạnh thoáng qua ánh qua, khiến Huyết nhao nhao Thuần.

Tống mày, miệng lạnh, nói.

“Dạ hết thảy chuyện ngàn dặm, nào? giờ dám Hẳn mấy lời nãy là khoác lác ta? Nếu ta cam bái hạ phong, nay xưng ngươi!” xung hoàn yên tĩnh.

Linh vui vẻ sĩ Huyết nhau này, hơn nữa danh nhỏ, nhau chuyện tốt Tông.

Về đệ Huyết khỏi vui bêu x/ấu, cho nên vậy, bọn đương gì.

Tống vi vừa làm tức gi/ận, ánh lên lạnh lẽo.

Bạch xung tập trung lên. Động khác tới trọng, vì dù đâu gì, hơn nữa rõ là sụp đổ mà.

Thế là ngạo nghễ hất cằm, qua kh/inh miệt, lên tiếng mới khi hết ánh người, mới hờ hững tiếp.

“Được rồi, vốn ta nên khiêm tốn, lộ thật sự đây, vì ta nếu lộ chân chính sẽ gây nhiều phiền toái cần thiết.”

“Nếu hứa hẹn nặng nề tốt, ta cho xem!” hất tay ánh ngời, bộc phát dội. Theo đó, mái tung bay, bấm đ/ốt tay, lẩm bẩm miệng, chỉ là khép tay lên câu cùng thiên địa, cùng dung giới này.

Nhìn vậy, lạnh, giả giả q/uỷ.

“Ta phát hiện chút ba nào, xem thử xem nào?”

Một hơi chóng trôi qua, rất mươi hơi trôi qua. Ngay khi càng lạnh nhiều hơn, xung nên nghi hoặc đột ánh lên dị, tay phải chỉ xa.

“Đi theo ta!” xong, trước, thẳng đến chóng nối gót theo sau, đến nơi đ/á vụn, bèn chỉ qua đó.

“Động Thuần, chính là đây!” ngạo nghễ nói, lời ch/ém đinh ch/ặt sắt, vô cùng khẳng định.

“Buồn cười, cái phế tích này, sao?” mai rộ lên. Chỉ là cười, thích bèn quay qua tròn lên.

Chu Trương Bàn chấn động, đệ xung hít dồn dập, đồng loạt Thuần, ánh lộ vẻ tượng ánh kinh ngạc, kinh hãi, giác lường được!

Nhất là Chu Nương, các rõ nơi pháp, nhưng phương mạnh đến mức này, bất chấp pháp ra.

Đám Huyết vẻ mặt tức hiểu chút lầm. T/âm th/ần chấn liệt, mặc dù rất nhiều đệ Huyết học qua nhưng chỉ là da lông thôi, rất ít chuyên tâm nghiên c/ứu Tử. Nhưng hôm nay nghiền ép Tử, màn khiến t/âm th/ần nhảy dựng lên.

Tống chút ngây ngốc, ánh càng thêm nhiều Nàng tới, thật sự được.

Cả run nào tin choáng váng.

“Không nào, chuyện thể…”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị
Bình luận
Báo chương xấu