tôi và Đường Tuyết cầm giá treo quần áo, đứng sau cửa để phục kích Phó Trạch Tinh và Phó Tân sắp đi làm về.
Cuối cùng, hai anh em đã trở về.
tôi và Đường Tuyết làm động tác tra hỏi, như hai con q/uỷ từ sau cửa nhảy ra dọa họ nhảy cẫng lên.
Phó Trạch Tinh sợ hãi nhảy lùi lại:
"Làm gì vậy?"
tôi và Đường Tuyết đang định liệt kê tội lỗi của hai anh em họ, nhưng đột nhiên nhìn thấy bên cạnh Phó Tân, có một bóng hình nhỏ bé.
Cậu bé nhận ra ánh mắt của họ, cười ngọt ngào:
"Chào hai chị."
Đầu óc tôi ù đi một tiếng.
Đây chẳng phải là tình tiết mà người dùng Tiểu Hồng Thư đã dự đoán sao.
Đường Tuyết tức gi/ận đến mắt đỏ ngầu, quay đầu lấy từ một cái tủ không thường dùng ra một cây roj, quất vào người Phó Trạch Tinh:
"Tao đ/á/nh ch*t mày thằng phụ bạc này!!"
Phó Tân méo miệng:
"Không phải, hai chị em hôm nay đang diễn cảnh gì vậy?"
"Đứa trẻ này, tên là Khang Khang, là con trai của bạn anh. Nó sắp phải phẫu thuật, được liên hệ với bác sĩ thông qua qu/an h/ệ của bọn anh. Bạn anh không tiện đón, nên nhờ chăm sóc vài ngày."
Đúng rồi, đúng rồi.
Ngay cả lý do cũng bịa y như người dùng mạng dự đoán.
Đường Tuyết đ/á/nh Phó Trạch Tinh càng hăng hơn.
Phó Trạch Tinh nhăn nhó nói:
"Đợi một chút, em yêu, em đừng đ/á/nh nữa, bọn anh có bằng chứng để chứng minh sự trong sạch của bọn anh!"
Phó Tân không nỡ nhìn, lấy từ túi da ra một tờ giấy xét nghiệm DNA.
"Bọn tôi đã đoán rằng nếu đưa Khang Khang về, sẽ khiến các em không yên, nên sớm đã đi làm xét nghiệm ADN."
tôi cầm lấy x/á/c nhận một lần. Báo cáo là thật.
Sự thật cũng giống như lời Phó Tân nói.
Bình luận
Bình luận Facebook