Hồi Ức Bị Lãng Quên

Chương 4

11/01/2024 10:03

4.

Sau khi cô Tống Yến rời đi, bố tôi vẫn đứng trước cửa sổ.

Ngoài cửa sổ là cây hoa cao đang nở rực những bông hoa màu hồng, nhìn bố như đang đứng trong một bức tranh tuyệt đẹp.

Ông xắn ống quần lên và nhìn về vết s/ẹo trên chân.

Tôi bước tới, lặng nằm trên ghế sofa nhìn ông.

Ông ấy đột nhiên biến mất rất lâu, mẹ con tôi đã cố đi tìm ông ấy nhưng mãi vẫn không thấy.

Sau đó, người này lại xuất hiện trên TV, tại buổi họp báo ra mắt phim của cô Tống Yến, giới truyền thông cho rằng ông chính là người tài trợ tài chính cho cô Tống Yến.

Hôm đó mẹ tôi đã xem điện thoại rất lâu, ngay hôm sau mẹ liền đưa tôi lên máy bay đến Hải Thành để gặp bố.

Nhưng chúng tôi không thấy bố, chỉ có ông ta thôi.

Ông nội nói nếu tôi muốn ở với bố thì mẹ sẽ phải ly hôn với bố tôi.

Bố nên cưới một người vợ có thể giúp đỡ bố chứ không phải người tầm thường như mẹ.

"Bố ơi, chân bố lại đ/au à?” Tôi hỏi

Bố nhìn tôi: "Con biết bố bị đ/au chân sao? "

Cuối cùng bố cũng nói chuyện với tôi, tôi vui vẻ gật đầu: "Dạ có, bố ơi, khi chân bố đ/au thì thường nhờ mẹ xoa bóp một lúc, bố thích nhất là được mẹ massage cho nhất đó. "

Tôi kể cho bố nghe chuyện xảy ra lúc đó nhưng ông có vẻ không tin tôi.

"Mẹ con bày con nói điều này? " ông ấy đã hỏi tôi.

Tôi lắc đầu: "Mẹ không có bảo con phải nói, đây là chuyện có thật. "

Bố nói điều đó là không thể, bố và mẹ chưa bao giờ ở cùng một thế giới.

Rồi tôi được bảo mẫu đưa về phòng, ôm chú gấu nhỏ nhìn ra ngoài cửa sổ, mặt trời vẫn còn ở trên cao.

Mẹ mới rời đi cách đây không bao lâu mà tôi đã bắt đầu nhớ mẹ rồi.

Danh sách chương

5 chương
09/01/2024 17:00
0
09/01/2024 16:59
0
11/01/2024 10:03
0
09/01/2024 16:58
0
09/01/2024 16:58
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận