Đám cưới diễn ra đúng như dự kiến.
tôi nắm tay Phó Tân, rõ ràng cảm thấy anh ấy hơi căng thẳng, khi nắm tay tôi, lực nắm không ngừng tăng lên một cách vô thức.
tôi trêu anh ấy:
"Anh nắm ch/ặt thế này, sợ em chạy mất à?"
"Ừ."
Phó Tân hiếm khi không cãi lại tôi, nhỏ giọng ừ một tiếng.
Khi linh mục nói chú rể có thể hôn cô dâu.
Đường Tuyết trực tiếp hôn Phó Trạch Tinh rồi.
Phó Tân lại không động đậy.
Thay vào đó, anh nhìn chằm chằm vào môi tôi, như đang suy nghĩ điều gì đó.
tôi sốt ruột gi/ật giật tay áo anh: "Anh làm gì vậy, đám cưới sắp kết thúc rồi."
Anh mới nâng mặt tôi lên, nhìn đi nhìn lại thật kỹ lưỡng.
"Anh đang nghĩ, không biết lần này em có lại ngậm viên th/uốc đ/ộc trong miệng, rồi giả ch*t ngay trước mắt anh không."
"Anh sợ."
tôi đỏ mặt:
"Đương nhiên là không có! Không được nhắc đến chuyện đó nữa! Mau hôn đi!"
Phó Tân mới hài lòng cong khóe môi:
"Hôn hôn hôn hôn, hôn xong ở đây, lát nữa đổi chỗ tiếp tục hôn."
Chim bồ câu trong nhà thờ hôn bông hồng.
Chúng tôi ôm nhau trong tình yêu.
Văn chính hết.
Bình luận
Bình luận Facebook