Kỳ nghỉ dài vô tận của Beta

Chương 12

28/07/2025 17:06

Cận Khoát tiêm mũi chất ức chế thứ ba.

Tín hiệu kết thúc.

Tôi rút khăn giấy lau tay, vừa vặn miệng mỏi tay cũng mỏi, ch*t ti/ệt đúng là công việc cần nhiều thể lực, phải rút lại lời nói trước, vụ m/ua b/án này không hề nhẹ nhàng chút nào.

Vừa dọn dẹp bản thân xong xuôi, Cận Khoát lại vòng tay ôm lấy gáy tôi rồi hôn lên.

Bị bệ/nh à! Không phải đã kết thúc rồi sao!

Nụ hôn lần này chỉ chạm nhẹ, anh lùi lại một chút, thở gấp: "Bây giờ em chạy vẫn còn kịp."

Câu nói này đặt vào lúc trước khi hắn như sói như hổ ghì ch/ặt tôi mà cắn x/é thì còn có chút thuyết phục, giờ nói lại như vậy nghe thật buồn cười.

"Kịp để làm gì? Đuổi kịp tia nắng đầu tiên, mẻ bánh bao đầu tiên ở nhà ăn, hay ly cà phê Americano đầu tiên?"

Cận Khoát bắt chước dùng hành động thay cho câu trả lời.

Hóa ra tiêm chất ức chế chỉ để tỉnh táo lái xe về biệt thự riêng của anh.

Tia nắng đầu tiên tôi nhìn thấy là trên chiếc giường lớn của Cận Khoát. Tôi nằm buông thả tứ chi, anh ở cuối giường gọi điện bảo người mang bữa sáng đến.

Tôi thoải mái lật người qua: "Ông chủ, kỳ mẫn cảm của anh không bao giờ kết thúc thì tốt biết mấy."

Cận Khoát cất điện thoại, hơi nhướng mày: "Đây là lời em nói đấy."

Đúng, tôi nói đấy.

Ai có thể ngờ được một công tử quý tộc như Cận Khoát, người đẹp, dáng chuẩn, giàu có đã đành, ý thức phục vụ lại còn tốt đến thế.

Ánh nắng làm tấm trải giường trở nên mềm mại thơm phức.

Điện thoại im lặng của Cận Khoát liên tục nhận tin nhắn từ bố anh và công ty, điện thoại hết pin tự tắt của tôi chất đầy những lời chất vấn khó hiểu của hai đồng nghiệp. Nhưng không ai để ý. Hai chúng tôi bận chơi oẳn tù tì, quyết định địa điểm và tư thế cho lần tiếp theo rồi.

Vui vẻ đến ngày thứ tư. Tôi vui không nổi nữa. Mệt quá, sao lại mệt hơn cả tăng ca.

Tôi gẩy gẩy món hàng cao cấp của hắn, ủ rũ chống chân lên,"Ông chủ, hay là chúng ta đi làm việc một lúc đi."

Cận Khoát hào hứng mở gói đồ trợ lý mang đến, lôi ra một bộ trang phục công sở phong cách kiềm chế d/ục v/ọng,"Thỏa mãn em."

Bảo em đi làm việc! Không phải làm em!

Thôi, tôi cũng khá muốn thử.

Lại qua hai ngày nữa. Kiểu gì cũng không thu hút được tôi nữa.

Tôi cảm thấy bản thân đã trở thành cái cối giã th/uốc của Thỏ Ngọc, Cận Khoát cầm chày đ/á không biết mệt mỏi giã giã giã. Thêm hai vỉ nguyên dương, giã giã giã. Thêm ba vỉ vị dâu tây, giã giã giã.

Tôi ôm bụng nhỏ căng phồng, nghẹn ngào: "Ông chủ, kỳ mẫn cảm vẫn chưa kết thúc sao? Từ Hựu đã trở lại vị trí rồi kìa."

Cận Khoát bất mãn cắn vào bờ vai tôi: "Đừng nhắc đến Alpha khác vào lúc này."

"Công ty nhiều việc phải xử lý thế, anh không gấp sao?"

"Em không gấp, thì sẽ có người khác gấp. Phương Đãi, thế giới này không phải cứ thiếu ai là ngừng quay đâu."

"Hu hu em nhớ công ty rồi, nhớ đồng nghiệp, nhớ đi làm..."

Chân tay tôi mềm nhũn, vùng vẫy mãi mới trốn ra được chưa đầy nửa mét, đã bị anh dễ dàng túm lấy cổ chân lôi lại: "Không, em không nhớ đâu."

Không thể tin nổi. Tôi và Cận Khoát đã tiêu hao trọn vẹn nửa tháng trong căn phòng. Cuộc hành trình dài đằng đẵng kết thúc theo lời nũng nịu c/ầu x/in của tôi.

"Chồng, chúng ta còn nhiều thời gian phía trước, được không?"

Anh ấy cuối cùng mới đồng ý.

Danh sách chương

5 chương
28/07/2025 17:06
0
28/07/2025 17:06
0
28/07/2025 17:06
0
28/07/2025 17:06
0
28/07/2025 17:06
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu