Lúc này, một người phụ nữ xách theo chiếc túi LV bước tới.
Cô ấy nhìn chằm chằm vào quầy bói, quan sát một lúc lâu rồi mới hỏi:
"Cái trò này thực sự chuẩn chứ?"
Tôi không trách cách cô ấy dùng từ, chỉ bình thản đáp:
"Muốn biết có chuẩn hay không, thử là biết ngay thôi."
Có vẻ bị lời tôi kí/ch th/ích, cô ta đặt luôn chiếc túi LV xuống đất, cầm đồng xu lên, cẩn thận tung ba lần.
Nhặt đồng xu lên, cẩn trọng tung ba lần - cả ba lần đều ngửa mặt lên.
Cô ta có chút hoài nghi, đảo mắt nhìn quanh gian hàng.
Một người đàn ông bên cạnh tấm tắc: "Chẳng lẽ trên đời thật có chuyện 'duyên phận trời định'? Đồng xu này không vấn đề gì đấy chứ? Cô gái, tôi đưa cô đồng xu khác, dùng của tôi thử lại xem."
Cô ấy không từ chối. Lần này, không còn thận trọng nữa.
Tay phẩy nhẹ ba lần, đồng xu lại tiếp tục ngửa mặt cả ba lượt.
Xung quanh ồn ào hẳn lên: "Gh/ê thật!"
Có người thì thào bàn tán: "Cô bé này trẻ thế, lẽ nào thực sự có bản lĩnh?"
Tôi thong thả nhìn người phụ nữ:
"Chúc mừng người hữu duyên, trong lòng cô hãy khấn thầm giờ sinh, tên họ cùng việc muốn cầu. Trời đất tự sẽ chỉ đường."
Cô ấy cầm ống thẻ bắt đầu lắc.
Bình luận
Bình luận Facebook