Tân Đế Vứt Bỏ Ta

Chương 13

27/11/2024 16:08

Ta và Tiểu Tiểu tiếp tục đi về phía trước.

Đường phố trong kinh thành có vẻ đông người lạ hơn thường lệ, họ bước đi từ từ, vẻ mặt đ/au buồn, ta còn chưa kịp nhìn kỹ.

“Hí——”

Tiếng ngựa hí kéo dài thê thảm vang lên, thu hút sự chú ý của ta.

Ta nhìn sang, phát hiện ra ngoài đường có người đang gi*t ngựa.

Ở giữa đường phố, một người đàn ông mặc bộ kính trang màu đen đang quỳ xuống, trong tay người đó đang ôm một đứa trẻ đang khóc vì sợ hãi.

“Mày chán sống à? Dám gi*t ngựa của gia đình bọn ta? Có biết tiểu thư nhà ta là bạn thân của Hoàng hậu, may mà tiểu thư nhà ta không có trong xe, không thì băm ngươi thành nghìn mảnh cũng là nhẹ rồi đấy!”

Một gã sai vặt bước ra từ đầu xe và hét lớn.

Ta nhìn kỹ chiếc xe ngựa, nhìn kí hiệu có lẽ là nhà Bạch Dung.

Gã sai vặt vung roj muốn đ/á/nh vào người đàn ông mặc đồ đen, nhưng bị huynh ấy nắm lấy, không thấy huynh ấy kéo mạnh, gã sai vặt đã bị kéo theo roj và rơi mạnh xuống.

Người đàn ông mặc đồ đen không nhìn gã sai vặt, huynh ấy đứng lên và đưa đứa trẻ vào tay người phụ nữ đầy lo âu bên cạnh.

Người phụ nữ nhận đứa trẻ và cảm ơn rồi đi mất.

Người đàn ông mặc đồ đen quay lại cũng định đi, nhưng lại bị gã sai vặt đứng lên lại cản lại.

“To gan, mày biết vị trí của gia đình nhà ta trong triều đình không?”

“Dù là vương hầu, tướng tá thì làm sao? Thả ngựa trên đường phố, suýt gi*t người, theo quốc pháp, bất kể là ai cũng không thể trốn!”

Người đàn ông mặc đồ đen nói lớn.

Giọng nói của huynh ấy lạnh lùng uy nghiêm, mặc dù chưa thấy mặt huynh ấy, chỉ nghe giọng nói này, có vẻ là một người nghĩa khí và chính trực.

“À, nghe giọng nói của mày là người ngoại thành à? Không biết từ đâu trong góc c/ụt đó đến, hôm nay tao sẽ dạy mày luật pháp trong kinh thành là như thế nào!”

Nói xong gã sai vặt lấy cái còi trong tay và thổi, không lâu thì có vài người đàn ông to lớn đến và bao quanh người đàn ông mặc đồ đen.

“Dù ngựa của tao không dẫm lên đứa trẻ đó, dù có dẫm lên, cũng không ai dám đổ lỗi cho tao, ranh con, hôm nay sẽ cho mày biết trời cao bao nhiêu.”

Gã sai vặt vung tay lên, một vài người đàn ông vung d/ao và lao vào người đàn ông mặc đồ đen.

Người đàn ông mặc đồ đen có vẻ như bị thương, không biết có phải khi gi*t ngựa thì bị thương không, y hành động rất linh hoạt.

Ta có thể nhìn ra võ nghệ của huynh ấy không tầm thường, nhưng hai tay khó chọi lại bốn tay, huynh ấy bị một vài người vây lại, dần bị đ/á/nh bại.

Gã sai vặt nhìn thấy vậy mỉa mai nói.

“Mày nhìn trên đường phố này có bao nhiêu người? Không có một người dám can thiệp chuyện của người khác, biết tại sao không? Họ biết rõ về sức mạnh của gia đình bọn tao, chỉ có mày không biết trời cao đất rộng, không biết tự lượng sức mình.

Gã sai vặt cười kh/inh.

Ta thực sự không thể chịu nổi vẻ mặt của gã, nên đi qua đó.

“Ồ, nhà họ Bạch có thế lực lớn như thế nào, nói cho bổn tiểu thư nghe xem.”

Ta khoanh tay đi đến cạnh xe ngựa, ngước mắt nhìn gã sai vặt.

Tiểu Tiểu đi theo sát ta để bảo vệ.

“Chui ra từ đâu đây...” Gã sai vặt quay lại định mở miệng m/ắng, nhưng khi thấy ta thì lập tức ngưng lại, nhưng trong đáy mắt lại có thêm sự chế giễu: “Tiểu thư Vân đừng lo chuyện bao đồng, nhà cô không còn như trước, không được vua trọng vọng, nhưng gia đình bọn ta lại được bệ hạ yêu quý, nếu xâu x/é nhau thì không hay lắm đâu.”

Nghe những lời hung á/c của gã sai vặt, ta không khỏi khó chịu.

Có vẻ như ta đã lâu không xuất thủ, họ đã quên biệt danh lúc nhỏ của ta là “hỗn thế m/a vương”

Ban đầu vì danh vị Hoàng tử phi tương lai của mình, vì phải quan tâm đến mặt mũi của hoàng gia và Tần Bách, ta thu nhỏ tính cách và trở thành một quý cô dịu dàng trong vài năm, cũng để họ nở mày nở mặt.

Thường ngày, bất kể ta đi đâu cũng có mẹ bảo vệ, không cần ta động tay.

Nhưng hôm nay, ta sẽ bắt đầu từ gã sai vặt này, để họ nhớ lại ký ức của năm xưa.

...

“Ta thích huynh ấy, hôm nay ta phải đưa đi!”

Ta chỉ vào người đàn ông mặc đồ đen đang đ/á/nh nhau với những người đàn ông khác và nói.

Người đàn ông mặc đồ đen nhìn thoáng qua ta trong lúc hỗn lo/ạn, cơ thể chợt mất thăng bằng, suýt nữa bị người đàn ông kia ch/ém một d/ao vào người, may mắn là hắn ta kịp thời tỉnh táo nên không bị thương.

Gã sai vặt vẫn muốn nói chuyện với ta, nhưng ta đã mất hứng thú.

Ta đã đi ra ngoài lâu rồi, nếu không đi đến hiệu sách, ta sợ tiểu thuyết đó lại b/án hết.

Ta nhặt lên chiếc roj trên đất và đ/á/nh gã sai vặt hai cái.

Đột nhiên trong đáy mắt gã có vẻ h/ận th/ù, lao vào muốn bắt lấy ta.

“Dám đ/á/nh ta, tốt nhất ngươi nên nghĩ kĩ đi , nếu ta chỉ thiếu một sợi lông mày, có vài mạng cũng không đủ bồi thường, địa vị của cha ta, mẹ ta, đại ca ta, ông ngoại, bà ngoại ta không đến lượt 一一 Ngươi nói, chỉ dựa vào danh vị là con gái của tướng quân trấn quốc, hôm nay ta có dùng roj đ/á/nh ch*t ngươi trên đường phố, ngươi có tin không là ta sẽ không cho người ta hốt x/á/c thì ngươi không có chỗ ch/ôn thân đâu.”

Gã sai vặt đứng yên, nhìn chằm chằm vào ta.

“Trong mắt cô có còn quốc pháp không?”

“Quốc pháp?” Ta bật cười khi nghe gã nói: “Ngươi vừa mới nói đi nói lại về quốc pháp mà? Thế nào là quốc pháp trong kinh thành, ngươi không nhớ rõ hơn ta sao?”

Gã sai vặt lập tức im lặng.

Ta cầm chiếc roj và tiếp tục đ/á/nh vào người gã, trong ánh mắt gã bây giờ có vẻ sợ hãi, không dám ra vẻ trước mặt ta nữa.

“Là lỗi của tiểu nhân, cô đừng đ/á/nh nữa, người này cô muốn đưa đi thì cứ đưa đi.”

Gã quỳ xuống nói, vung tay bảo những người đàn ông lớn rời đi.

Nhìn thấy người đàn ông mặc đồ đen thoát khỏi cảnh khó khăn, ta ném chiếc roj xuống người gã sai vặt: “Cút.”

Gã không ngẩng đầu, nắm lấy chiếc roj và chạy mất.

Những người đàn ông lớn cũng đi theo sau gã và rời đi.

Cảnh hỗn lo/ạn đã kết thúc, đám đông xung quanh cũng nhanh chóng tản đi.

Ta liếc nhìn người đàn ông mặc đồ đen, thấy huynh ấy vẫn có thể đứng vững, nên không quan tâm, dẫn Tiểu Tiểu nhanh chóng đi về phía hiệu sách.

Nhưng chưa đi được hai bước, trước người ta lại có một bóng đen.

“Không cần cảm ơn.”

Ta không ngẩng đầu, xua tay, muốn đi vòng qua huynh ấy.

Nhưng huynh ấy chặn ta lại: “Nàng mới nói ta là người của nàng mà? Đưa ta đi cùng đi.”

??!

Danh sách chương

5 chương
27/11/2024 16:09
0
27/11/2024 16:09
0
27/11/2024 16:08
0
27/11/2024 16:07
0
27/11/2024 16:07
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận