Nửa năm sau, xe ngựa của ông William chậm rãi chạy vào trang viên.
Alice vội vàng đến chào người cha thân yêu của mình.
William lộ ra vẻ mặt như gặp phải q u ỷ d ữ.
“Trời ạ? Alice? Tại sao con lại ăn mặc một cách khiếm nhã như vậy?”
Dưới sự dạy dỗ và chăm sóc của tôi trong nửa năm nay Alice đã cao lên không ít.
Cô gái mặc một chiếc váy dài rộng, che kín da t h ị t và dáng người.
Dù trên khuôn mặt ấy có một ít lấm lem, nhưng nụ cười vẫn luôn tràn đầy sự thuần khiết.
“Cha!!! Ms Mary đã bôi th/uốc cho con, cô ấy bảo con phải mặc quần áo như vậy.”
Tôi bước lên phía trước:
“Tôi cho tiểu thư sử dụng một ít dược liệu thích hợp trong quá trình giảng dạy, điều này có thể đạt được thành quả gấp đôi, ngài William, ngài hiểu mà đúng không?”
Alice không cẩn thận trong lúc luyện tập nên cơ thể bị một vài vết bầm tím, cho nên tôi đã bôi một ít th/uốc giảm sưng cho cô ấy.
Sau khi ông William nghe tôi nói, vẻ mặt ông ta lộ vẻ như hiểu rất rõ, vuốt ve mái tóc của Alice.
“Thì ra là như vậy... Không sao! Cho dù có chút khiếm nhã khi con mặc trang phục này, nhưng con vẫn là Alice bé nhỏ xinh đẹp nhất và là con gái ngoan của ta.”
Alice đưa William đến phòng ăn tối.
William cao lớn bị Alice kéo đi, khiến ông có chút kinh hãi:
“Alice! Sao sức mạnh của con lại lớn đến vậy!”
Trong lúc dùng bữa, ông ta nhìn Alice ăn một hơi hết hai miếng bít tết , một bát súp và một chiếc bánh mì nướng.
William cuối cùng không thể chịu đựng được nữa lên tiếng.
“Cách mà một quý cô dùng bữa là như vậy sao?”
Không đợi tôi trả lời, Alice nhìn William với nét mặt nghiêm túc:
“Cha, một quý ông đích thực sẽ cần rất nhiều thể lực! Con nghĩ một quý cô cũng sẽ như vậy, cha hãy ăn nhiều thêm một chút nhé.”
Alice c/ắt một miếng bít tết khác và đưa nó cho William.
William: “Nhưng...”
Tôi lên tiếng để phá vỡ bầu không khí:
“Ngài William, cần phải nhắc nhở ngài, một bông hoa mềm dẻo và tươi tốt sẽ quan trọng như thế nào, chắc ngài cũng không muốn nhìn thấy một Alice yếu ớt bị g h é t bỏ chứ!”
Mặt ông ta đanh lại với nhiều suy nghĩ: “Đúng vậy, Ms Mary, cô nói rất đúng.”
Sau khi dùng bữa, ông William đề nghị muốn xem phòng học của Alice.
Tôi dừng nĩa và nhìn về hướng của Alice.
Alice nhận được ánh mắt của tôi và nở một nụ cười ngọt ngào nói với William.
“Thưa cha hiện tại bây giờ con chưa thể dẫn cha đi xem được! Con muốn tạo cho người một bất ngờ vào ngày lễ trưởng thành của con. Có được không?”
Ánh mắt ngây thơ của Alice khiến William mềm lòng.
“Được thôi, Alice bé nhỏ của ta!! Cha sẽ chuẩn bị cho con một vũ hội thật long trọng vào ngày lễ trưởng thành, lúc đó con sẽ là bông hồng đẹp nhất trong vũ hội.”
Alice gật đầu:
“Cha ơi! Ms Mary đã dạy con cách để trở thành một đóa hồng rực rỡ, con tuyệt đối sẽ không để cha phải thất vọng.”
Ánh mắt của William sáng lên tràn ngập mong chờ và rời đi.
Tôi và Alice đứng ở cửa trang viên nhìn theo xe ngựa của ông ta dần khuất xa.
Alice chớp chớp mắt với tôi:
“Ms Mary, trước lễ trưởng thành xin cô đừng nói cho cha em biết về thành quả luyện tập của em, đây là bí mật giữa em và cô có được không?”
Tôi nhìn Alice nở một nụ cười nhẹ nhõm.
Tôi thề, em sẽ có một bất ngờ rất lớn đấy, Alice bé nhỏ.
Bình luận
Bình luận Facebook