Ông vừa dứt lời, tôi đã thấy một bàn tay lớn phủ đầy vảy túm lấy cổ ông. Ông nội hóa thành con ba ba khổng lồ, giãy giụa đ/au đớn giữa không trung.
Từ trong bóng tối vọng ra giọng nói lạnh sống lưng: "Khục khục... lão già khốn nạn, ta tìm ngươi mệt lắm đấy... Hóa ra trốn ở đây..."
Tôi bật dậy phắt, trán đẫm mồ hôi lạnh. Bên ngoài trời đã hừng sáng.
Thở phào nhẹ nhõm, cơn á/c mộng vừa rồi sống động như thật. Đúng lúc đó, tiếng động lạ vang lên ngoài cửa.
Nhíu mày, tôi trườn người nhìn qua khe cửa sổ. Cảnh tượng bên ngoài khiến cơn buồn ngủ tan biến.
Ông nội quay lưng về phía tôi ngồi bên giếng, tay phải cầm d/ao phập xuống thứ gì đó phát ra tiếng "lộp độp" đều đều.
Nắng sớm chiếu xuống sân, tôi thấy chiếc đầu ba ba to bằng nắm đ/ấm lăn lóc bên vũng m/áu. Đôi mắt tròn xoe như hạt đậu xanh đờ đẫn nhìn thẳng vào tôi.
Dường như nghe tiếng động, ông nội quay đầu lại từ từ. Nụ cười q/uỷ dị ngoắc mép: "Thức rồi à? Đợi tí nữa, nấu xong món ngon bổ cho cháu, canh ba ba hầm nhân sâm!"
Nuốt ực nước bọt, tôi đóng sập cửa sổ, chui tọt vào chăn run lẩy bẩy. Cơn á/c mộng đêm qua... có thật chỉ là mơ thôi sao?
Bình luận
Bình luận Facebook