20.
Khúc Doanh bảo ta dùng một sợi dây để duỗi thẳng cổ và mắt cá chân của Trì Phái Hàn, sau đó buộc chúng lại với nhau giống như một cây cầu ngang.
Tới khi tr/ói xong, ta mới hiểu dụng ý của nàng ta.
Nếu như chân của Trì Phái Hàn vì mất sức mà yếu đi, ngay khi chân vừa hạ xuống, sợi dây buộc quanh c/ổ hắn sẽ bị kéo căng, cuối cùng sẽ vì ngạt thở mà ch*t.
Ta vừa băng bó lại chiếc bụng chảy m/á/u do vết thương, cho dù không bị kéo đến ng/ạt th/ở, thì hắn cũng sẽ ch*t vì mất m/á/u.
Nếu như m/á/u chảy quá nhanh, để hắn ch*t một cách quá dễ dàng như vậy thì không còn gì thú vị nữa.
Khúc Doanh nói rằng nàng ta muốn thưởng thức cái ch*t của Trì Phái Hàn.
Cổ của Trì Phái Hàn bị trói, hắn không dám lớn tiếng kêu, chỉ có thể phát ra tiếng “ô, ô”.
Còn ta thì quay trở lại trước tượng Phật.
Phía sau tượng Phật truyền đến tiếng nức nở của Trì Phái Hàn.
Ta nhìn chăm chăm vào đôi mắt của Đức Phật, quỳ xuống đất, vái lạy nhiều lần.
Cầu mong Đức Phật tha thứ cho ta, cầu mong kiếp sau tiểu thư có thể tìm được một gia đình tốt đẹp.
Tiếng nức nở nhỏ dần, ta lại càng dùng lực dập đầu vái lạy mạnh hơn.
Một giọt m/á/u chảy ra từ trán của ta.
Khi Khúc Doanh xuất hiện trước mặt, đưa tay chạm vào ta, ta đã không còn phân biệt được, vết m/á/u trước mặt là của ta hay là của Trì Phái Hà nữa.
Nàng ta ôm ta vào lòng:
“Bào Nguyệt, tất cả đã ổn rồi, chúng ta b/á/o th/ù được rồi.”
Nàng ta do dự một lát rồi nhẹ nhàng gọi:
“Chiêu Chiêu.”
Bình luận
Bình luận Facebook