22.
Tô Ngự không nói gì, nam nhân lại như là hứng thú.
“Mấy năm không gặp, em vẫn xinh đẹp như vậy, nhưng Cố Liễm thì sao?”
Tô Ngự ôm cậu bé lui về phía sau một bước, kéo rèm cửa sổ lại, chậm rãi tới gần cửa sổ.
“Đừng khẩn trương, không có tay sú/ng b/ắn tỉa." Người đàn ông tiến lên một bước.
“Sao em không nói lời nào?”
“Anh biết tôi?" Tô Ngự mở miệng hỏi.
Người đàn ông gật đầu, "Biết.”
“Chuyện ba năm trước chính là tôi bày ra." Hắn ý vị thâm trường nói: “Tôi nói sao không tìm được một phần di thể của cậu.”
“Anh suy nghĩ nhiều rồi, ba năm trước tôi còn không phải làm cái này.”
“À." Người đàn ông từng bước tiếp cận, dường như không để ý đến đứa trẻ.
Được rồi hai vị, nói chuyện thế nào?”
“Rèm cửa sổ phía sau Tô Ngự đột nhiên bị vén lên, Cố Liễm gọn gàng nhảy vào.
“Ơ, còn sống không?" Cố Liễm nhìn nam nhân nhíu mày, tiếp theo rất tùy ý ôm eo Tô Ngự.
“Nhờ phúc của cậu." Người đàn ông thản nhiên nói.
“Không cần, nhiệm vụ hoàn thành, hai chúng ta sẽ không quấy rầy anh nghỉ ngơi.”
Cố Liễm xách tiểu nam hài ném về phía nam nhân, tiếp theo ôm Tô Ngự nhảy ra cửa sổ, mượn thân cây nhanh chóng rời đi.
23.
“Nhiệm vụ..." Tô Ngự mở cửa xe phụ ngồi lên, thở hồng hộc hỏi.
“Hoàn thành, mục tiêu không có ở đây, mà lão Tần bên kia đã đắc thủ." Cố Liễm nhanh chóng khởi động, quay xe tiếp tục đạp chân ga xông ra ngoài.
“Đây vốn là tỷ lệ năm mươi phần trăm, sở dĩ ta đi theo em tới đây, cũng cảm giác sẽ gặp Thẩm Phong.”
“Anh ấy nói biết tôi." Tô Ngự nói thật.
“Bởi vì cậu rất giống Thẩm Khê, anh ấy nhận lầm." Cố Liễm dừng lại vài giây, bổ sung: "Thẩm Phong là anh cùng cha khác mẹ của Thẩm Khê.”
“Chuyện khá lằng nhằng, tóm lại sau này em gặp hắn ta thì cố gắng tránh đi.”
Tô Ngự hỏi: "Vậy Thẩm Khê thì sao?”
"Không có gì" Cố Liễm lại nhấn ga, xe việt dã n/ổ vang," N/ổ lớn như vậy sao có thể còn.
Tô Ngự thấy sắc mặt hắn không tốt lắm, vì thế không hỏi tiếp.
Lúc trở lại căn cứ đã khuya, lão Tần chuẩn bị đồ ăn cho bọn họ.
Tô Ngự vội vàng ăn cơm tối, liền trở về phòng ngủ.
Theo sát phía sau còn có Cố Liễm.
Tô Ngự đưa lưng về phía hắn cởi quần áo, sống lưng trắng nõn trơn bóng cùng sau gáy cứ như vậy toàn bộ bại lộ ở trước mắt Cố Liễm.
Hắn trêu tức hỏi, "Tôi gợi lên hồi ức của anh đối với Thẩm Khê, cho nên đến chỗ tôi tìm cảm giác phải không?"
Một giây sau thân thể nóng bỏng dán lên.
Cố Liễm để trần nửa người trên ôm anh vào lòng, "Không, tối nay tôi muốn cùng Tô Ngự làm tình.”
Bình luận
Bình luận Facebook