Tôi không biết mình đã ngủ như thế nào nhưng vẫn nhớ rõ đôi mắt đỏ như m..áu của mình đêm qua.
Tiếng gà gáy đ..á..nh thức tôi dậy từ trong giấc mơ, không nhẫn nại được mà đi xem mẹ và anh trai.
Họ nằm thoi thóp trên giường, dường như sức lực toàn thân đã cạn kiệt, những con bọ đỏ như m..áu đêm qua cũng đã biến mất.
Tôi nhìn họ từ từ tỉnh dậy, đầy sợ hãi suốt quãng đời còn lại.
Tôi đi ra ngoài, phát hiện thấy người dân trong làng đã trở lại bình thường, nhưng họ đều tỏ ra tiều tụy và sợ hãi, trong lòng vẫn còn lo lắng về những gì đã xảy ra đêm qua.
Chưa đi được hai bước, tôi đã nhìn thấy một người đàn ông xông ra khỏi nhà Từ lão, đi đến nhà bác sĩ của làng.
Từ lão ch*t rồi.
Cả nhà sặc mùi m..áu tươi.
Vết mổ hôm qua chảy m..áu suốt đêm, cơn đ..au do côn trùng xâm nhập vào tủy xươ..ng lúc nửa đêm đã triệt để lấy đi tính mạng của ông ấy.
Tôi thấy trên người ông ấy chỉ còn lại một lớp da khô, những vết thương đen đỏ đã bị trầy xước và bào mòn.
Th* th..ể của ông ấy được bọc trong một tấm thảm rơm, một giây sau liền bị ném vào núi, bị thú rừng ăn thịt.
Trí tuệ nửa đời người cuối cùng cũng tan biến mất vào cuối đời.
Bình luận
Bình luận Facebook