Sau khi trở về, Mặc Tự vô cùng bận rộn.
Bận đ/á/nh trận thương trường, xã giao, tiếp xúc với đối tượng liên hôn và hẹn hò.
Nhiệm vụ của tôi chỉ là điểm danh mỗi sáng rồi dạ một tiếng cho xong.
Buổi chiều giúp quản gia kiểm kê vật tư.
Tối đến tưới nước cho vườn cây cảnh của thiếu gia.
Cạnh phòng ngủ của thiếu gia là nhà kính trồng hoa.
Mỗi lần tưới cây đi qua, tôi thường thấy cánh cửa phòng hắn mở rộng, đang trò chuyện vui vẻ với tiểu thư nhà họ Giang.
Tôi liếc nhìn qua, lịch sự lảng sang hướng khác.
Nhưng có một ngày, cửa phòng ngủ mở toang hoác.
Giang Minh Thái ôm mặt thiếu gia, ánh mắt đắm đuối nhìn chằm chằm.
Hắn đưa tay ra, lòng bàn tay rộng đỡ lấy gáy cô ấy.
Xuất phát từ lòng tốt, tôi giúp họ đóng cửa phòng lại.
Còn nhắc nhở thiếu gia:
"Thiếu gia, nhớ kéo rèm cửa vào ạ. Phía dưới sân có công nhân đang quét dọn."
Chẳng hiểu sao, đột nhiên thiếu gia mất hứng.
Hằm hằm bước ra, đẩy tôi sang một bên rồi lao xuống lầu.
Giang Minh Thái cũng ngơ ngác.
Tôi an ủi cô ấy: "Thiếu gia có tính tình thất thường lắm, như tiết trời tháng sáu ấy mà."
Cô ấy gi/ận dỗi dậm chân, xách túi rầm rầm xuống cầu thang.
Tôi cũng lẳng lặng rời đi.
Bình luận
Bình luận Facebook