17
Ta nói ta có việc muốn gặp Tấn vương, Trường Lâm giúp ta.
Ta thuận lợi tiến vào Tông Nhân Phủ.
Mặc dù Tấn vương bị gậy đ/á/nh, sắc mặt cũng hơi tái nhợt, nhưng nhìn qua tinh thần vẫn khá tốt, ta đem th/uốc đặt ở trên bàn.
“Đây là th/uốc trị thương, Vương gia uống đi.”
“Vết thương của ngươi như thế nào?” Tấn vương rất tự nhiên bưng chén th/uốc lên ngửi, sau đó uống một hơi cạn sạch, ta nói: “Dân nữ không sao, vương gia không cần lo lắng.”
Tấn vương đột nhiên hỏi: “Diều Độc, ngươi có biết không?”
Ta dừng tay lại, cất chén đi, thấp giọng nói: “Biết, Dương Thủ Phụ cùng với tất cả quan lớn đã ch*t trước kia đều trúng đ/ộc.”
Tấn vương nhìn ta, không nói gì.
“Độc này là do sư phụ của dân nữ nghiên c/ứu chế tạo, dân nữ biết cách điều chế, Lưu Diệu cũng biết.”
“Nhưng mà, cái ch*t của những quan viên này, dân nữ không biết, nếu không có Trường Lâm hôm nay nhắc tới, dân nữ sẽ không biết chút nào.”
“Chuyện quan trọng, trong triều không có công bố nguyên nhân cái ch*t ra bên ngoài, ngươi không biết bình thường.” Tấn Vương hỏi ta: “Loại đ/ộc này, là dạng gì?”
“Không màu hơi đắng, đ/ộc tính rất lớn, từ uống th/uốc đ/ộc đến đ/ộc phát, chỉ cần ba mươi phút.” Ta cất hộp thức ăn đi, nhìn thoáng qua thị vệ trong viện, lấy lược ra: “Vương gia tóc rối rồi, dân nữ chải cho ngài một cái đi.”
Tấn Vương ánh mắt sáng lên, ngay sau đó ngồi thẳng, chờ ta đi chải đầu.
Ánh mắt Tấn vương sáng lên, lập tức ngồi thẳng, chờ ta đi chải đầu.
Tóc Tấn vương rất đẹp, từng sợi từng sợi rơi vào lòng bàn tay ta, ta hơi thở dài, Tấn vương quay đầu lại nhìn ta: “Thở dài cái gì?”
Ta cười với hắn: “Nhìn tóc Vương gia, dân nữ thở dài khô vàng của mình.”
Tấn vương ngạc nhiên mà nhìn ta.
“Làm sao vậy?” Ta nói cái gì, làm cho hắn ngạc nhiên như vậy.
“Lần đầu tiên nhìn thấy ngươi cười, có chút ngoài ý muốn.” Tấn Vương nói: “Còn khá xinh đẹp, sau này nên cười nhiều.”
Ta cười khẽ ra tiếng, cất lược: “Vậy sau này dân nữ cười nhiều một chút!”
Tấn vương thật vui vẻ.
Ta ra Tông Nhân Phủ, trở về nhà một chuyến.
Ba mươi phút sau, tin Tấn vương ch*t từ Tông Nhân phủ truyền ra.
Nguyên nhân cái ch*t cũng giống như Dương Thủ Phụ và năm vị quan viên phía trước, diều dộc!
Lúc ta bị Đại Lý Tự mang đi, Trường Lâm cầm đ/ao đứng trên hành lang, hai mắt đỏ ngầu nhìn ta.
Điều kiện phòng giam ở Đại Lý Tự không tính là quá kém cỏi, ta đối với nơi này rất quen thuộc, trước kia đã tới rất nhiều lần.
Người ở nơi này ta đều quen biết.
Gặp lại, tất cả mọi người rất x/ấu hổ, nhưng cũng may đều không có làm khó dễ ta, đem ta nh/ốt ở phía sau cùng trong phòng giam liền không có ai lại quản ta.
Ta bị kết án rất nhanh vì bằng chứng rất rõ ràng.
Bát th/uốc ta bỏ đ/ộc thậm chí còn chưa kịp xử lý trên xe ngựa Tấn vương phủ.
Đại Lý Tự phán ta tội ch/ém đầu.
Đại sư phụ nói, Thánh Thượng rất bi thống, Thái Hậu nương nương yêu cầu Thánh Thượng lấy Thái Tử lễ tang Tấn Vương, để tang bốn mươi chín ngày lại nhập hoàng lăng.
“Con nha, hồ đồ!” Đại sư phụ nói.
“Đại sư phụ.” Ta nói: “Mấy ngày nay phiền ngài giúp con chăm sóc nhà con một chút.”
Bình luận
Bình luận Facebook