10
Tên Diêu Thiên Trạch này vô cùng tùy tiện không biết chừng mực.
Một hôm tôi thấy cậu ta lại muốn vỗ mông cậu chủ.
Cậu ta và cậu chủ trò chuyện với nhau rất vui, bỗng dưng một tay cậu ta đưa về phía nâng lên định vỗ mông cậu chủ.
Vậy làm sao được?
Đã bắt đầu ra tay với mông rồi sao?
Tôi sử dụng đ/ộc môn tuyệt kỹ, trượt chân một cái, vươn tay chắn giữa bàn tay cậu ta và mông của cậu chủ.
Vốn dĩ tôi chỉ muốn cản bàn tay của cậu ta.
Nào ngờ cậu ta dùng lực quá mạnh.
Tôi cản không nổi.
Tay cậu ta đ/ập vào mu bàn tay tôi, bàn tay tôi đùng một tiếng bóp vào mông cậu chủ.
Cậu chủ yểu điệu "A" một tiếng.
Nguy rồi nguy rồi nguy rồi, vẫn chưa..."Tìm bảo bối của tôi, trò chuyện cả ngày…"
Tôi nghĩ trong lòng, nhưng không cẩn thận hát nửa câu sau ra khỏi miệng.
Diêu Thiên Trạch hồi h/ồn lại trước, buông tay ra, kinh ngạc nói:
"Cậu gọi ai là bảo bối?"
Mặt cậu chủ đã sắp kéo xuống đất rồi:
"Buông, tay."
Lúc này tôi mới nhận ra mình còn nắm ch/ặt mông cậu chủ.
Suy nghĩ dời đến trên tay tôi mới phát hiện mông cậu chủ thật mềm.
Q/uỷ thần xui khiến, trước khi buông tay tôi còn nhịn không được bóp nhẹ một cái.
"Giang Hàn!"
Tiếng thét của cậu chủ chói tai như con gà bị bóp cổ một cái.
"Dạ!"
Tôi lập tức căng thẳng, theo bản năng đứng tư thế quân đội.
Cậu chủ cắn răng nghiến lợi:
"Qua đây, chúng, ta, nói, chuyện."
Bình luận
Bình luận Facebook