TỪ MẪU ĐỘ HỒN

Chương 5

05/09/2025 20:03

Lâm Thanh Sơn này với tôi cùng IP, tôi trực tiếp dùng thời gian hiện tại khởi một quẻ. Bản quẻ chấn là động tượng chỉ hướng Đông Bắc của thành phố, hỗ quẻ thấy Sơn Phong là tượng hẻm ngõ. Biến quẻ Ly Hỏa tương ứng với con số 59.

Cuối cùng tôi suy đoán ra nhà Lâm Thanh Sơn ở hẻm Nam Hoa số 59.

Mở bản đồ ra, hiển thị cách nhà tôi chỉ 7.4km.

Vãn Lai Thu hình như cũng sống ở khu đó. Khu hẻm Nam Hoa này toàn người giàu có, quyền quý, biệt thự san sát nhau.

Đã đến giờ Tý rồi, nửa tiếng nữa là thời điểm âm khí nặng nhất trong ngày.

Tôi mở điện thoại, dùng tài khoản của bố tôi đăng nhập vào phần mềm livestream, vào livestream của Mắt M/ù Thắp Đèn.

Có người mắt tinh nhìn thấy tôi, lập tức tag tôi vào: @Lưỡi Thép Phán Vận, cô giả bộ ra vẻ lắm vào, bây giờ người ta không cần cô, cô lại nhảy ra.

Không cần tôi á?

Quả nhiên, Lâm Thanh Sơn trên camera đang cảm kích Mắt M/ù Thắp Đèn.

“Hóa ra là sư thúc đã c/ứu con một mạng, con đã bảo mà, phải là người nhà mới tận tâm.”

Theo như fan trong livestream nói, lúc nãy con quái vật kia vác rìu ầm ầm ch/ặt cửa tủ. Kết quả dùng chú trừ tà mà Mắt M/ù Thắp Đèn cho thì bên ngoài lập tức im lặng.

Rất nhiều người xem livestream đã thấy một bóng đen bỏ chạy.

[@Lưỡi thép Phán Vận, nếu cô không chịu giúp người ta, thì mau trả lại cho người ta hơn một triệu đã donate đi.]

Tít tít tít, đồng hồ báo thức vang lên, vừa đúng mười hai giờ.

“Bố, bố về rồi à?”

Trong màn hình điện thoại, cửa nhà Thanh Sơn mở toang hoác, có một người đàn ông trung niên phong trần mệt mỏi trở về nhà.

“Lúc nãy ta vừa đụng phải cảnh sát ở ngoài cửa, nhà mình xảy ra chuyện gì vậy?”

Thanh Sơn không tiện nói có m/a, đổi cách nói: “Mẹ con hình như bị người ta nhập vào rồi, lúc nãy cầm d/ao ép con ăn mì trường thọ.”

Bố anh ta gi/ật mình: “Con trai, con không sao chứ? Con ăn cái mì đó chưa?”

Thanh Sơn lần đầu tiên có chút dáng vẻ của một thanh niên, anh ta gãi đầu: “Con chưa ăn. Cũng may có sư thúc của con, sợ ch*t con được.”

Livestream một mảnh tường hòa, tôi hít một hơi lạnh.

Tôi bây giờ đang đứng ở trước cửa nhà Lâm Thanh Sơn đây này. Bố anh ta về từ lúc nào vậy? Sao tôi không nhìn thấy?

Con trai, con nghỉ ngơi một lát đi. Nhân lúc sinh nhật con còn chưa qua, bố nấu cho con một bát mì, con tắt livestream đi đã.”

Ông ta vươn tay ấn nút tắt, tôi bỗng nhiên thông suốt!

“Đừng tắt! Mắt M/ù Thắp Đèn và bố anh là cùng một người!”

Nhưng tôi nói quá chậm rồi, màn hình đã tối đen như mực.

[Cái con nhỏ này toàn nói bậy. Mắt M/ù Thắp Đèn chẳng phải vẫn đang livestream ở đây sao?]

Có người thông minh lập tức chỉ ra sự khác biệt.

[Đồng hồ phía sau Mắt M/ù Thắp Đèn nhanh hơn chúng ta mười phút, đây là bản thu sẵn đã được chuẩn bị từ trước.]

Thời gian từng giây từng phút trôi qua. Bên tai bỗng vang lên giọng của một cô gái.

“Đại sư Lưỡi Thép? Sao cô lại ở đây?”

Mắt tôi sáng lên: Vãn Lai Thu?

Cô ta chỉ vào căn biệt thự phía sau: "Đây là nhà tôi, tôi sống ở đây."

Tôi hỏi: "Cô và Lâm Thanh Sơn quen nhau từ nhỏ à?"

Sắc mặt cô ta bỗng ửng hồng: "Trước khi tôi ra nước ngoài, qu/an h/ệ của chúng tôi khá tốt. Sau khi tôi về nước, anh ấy lên núi nên gần như mất liên lạc.”

“Con rối bằng lụa của cô có phải là do người nhà anh ta tặng không?"

Vãn Lai Thu mở to đôi mắt hạnh: "Sao cô biết? Chuyện này cũng tính được sao?"

"Chuyện khẩn cấp, anh ta sắp ch*t rồi. Người có thể c/ứu anh ta bây giờ chỉ có cô."

"Tôi có thể leo từ biệt thự nhà cô sang nhà anh ta được không? Tôi không kịp giải thích với cô nữa. Chậm mười phút nữa chúng ta đến thì chỉ còn x/á/c thôi."

Tôi dẫn Vãn Lai Thu trèo vào biệt thự nhà họ Lâm. Vốn dĩ tôi không muốn cô ấy đi theo, nhưng cô ấy cứ nhất quyết đòi đi cùng, không còn cách nào, tôi đành đồng ý.

Tôi nhỏ giọng hỏi Vãn Lai Thu: "Hôm nay là sinh nhật anh ta sao?"

Vãn Lai Thu gật đầu.

Bên trong biệt thự đèn đuốc sáng trưng. Lâm Thanh Sơn đang ôm bát, đi/ên cuồ/ng húp mì.

Theo tôi thấy, cả người anh ta đang già đi với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Bố anh ta ngồi bên cạnh, chỉ mỉm cười nhìn anh ta.

Sự xuất hiện của tôi và Vãn Lai Thu đã phá vỡ sự yên tĩnh này.

Lâm Thanh Sơn ngẩng đầu, trong ánh mắt lộ vẻ khó hiểu: "Thu Thu, sao em lại đến đây?"

Thu Thu hét lên một tiếng x/é tan sự tĩnh lặng của biệt thự. Trong bát của Lâm Thanh Sơn toàn là những con trùng đang ngọ ng/uậy.

Anh ta húp lấy húp để vào miệng.

Ọe...

Lâm Thanh Sơn vẫn vẻ mặt hạnh phúc: "Thu Thu, mì tương đen bố anh làm cho anh đấy. Em không phải thích ăn nhất sao? Mau lên, ăn xong chúng ta cùng nhau đi học."

"Lâm Thanh Sơn! Anh tỉnh lại đi, anh đang ăn sâu bọ đấy!" Thu Thu không chịu đựng được nữa.

Lâm Thanh Sơn nghiêm mặt: "Đủ rồi. Đây là mì bố tôi làm cho tôi, thơm lắm."

Tôi cũng không chịu được nữa, thấy người ta ở đây húp sâu bọ, thà tôi gặp q/uỷ còn hơn.

"Càn khôn lãng chiếu, hối trọc giai tiêu! Chướng mục huyễn tượng, nhất phù phá tiêu! Cấp cấp như luật lệnh!"

"Con nha đầu thối tha từ đâu đến, dám phá chuyện của ta?"

Ánh mắt Lâm Thanh Sơn trở nên trong trẻo, đến khi nhìn rõ thứ trong bát, anh ta bắt đầu móc họng nôn khan.

Tôi đ/á/nh giá sai th/ủ đo/ạn của bố anh ta. Không ngờ đối phương lại biết cả lôi pháp, càng không ngờ trong biệt thự này còn có người khác.

Danh sách chương

3 chương
05/09/2025 20:03
0
05/09/2025 20:02
0
05/09/2025 20:02
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận
Báo chương xấu