Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 59: Ta sống ngươi chết

05/03/2025 16:28

Dịch: hoangtruc - nhóm dịch: HTP

Ngay vừa vang cảnh báo, đóng đinh thụ mạnh mẽ ngẩng vẻ lệ. Hắn đưa đuôi đăng găm vai phải mình, để ý móc sức dứt khoát ra khỏi người.

Một vòi m/áu b/ắn kèm vài mẩu thịt bám r/un mãnh liệt, chần chừ bộc phát hết sức lực ngưng tụ Cử trọng nhược kh/inh Tử Khí Ngự Đỉnh trong. Rồi phóng thẳng nhân tám gia kia.

Tiếng x/é gió mới vừa truyền ra tốc độ gào thẳng nhân tám này.

Dưới tác Cử trọng nhược kh/inh, này bỗng nên nặng nề tựa ngọn cao.

Cùng rớt xuống, thời bấm ra chỉ, thanh gào bay tới, trận sát, ngập nổi lên. Cùng đám gia này ngày nay, nghiệm cấp tốc tăng trưởng tốc độ đ/áng s/ợ ngay nhận Dường ẩn chất con tồn tại sẵn loại phú đấu ngày thường hiển lộ Bây giờ chịu sự kí/ch th/ích liên sinh tử bạo phát ra ngoài.

Tên nhân gia vốn định b/ắn ra hai, này phải mặt. nghĩ tới vậy ngoan lạt đến vậy, thậm chí nghĩ khả năng nãy chịu trúng trói buộc phản kích tốc độ đây mới chính là mục thật sự Thuần.

Cả mạnh mẽ dù sao nhân tám viên mãn, giao thú Tinh sơn mạch, nghiệm đấu phong phú. Lúc này cho dù mất chủ động, nguy vậy ngay triển khai ngự thời gian quý giá này…đem cung mới kia, ra toàn!

“Ngươi đỡ đỡ!” gầm thời gào trước, thẳng tới Thuần. Ánh vẻ dữ tợn.

Gã suy đoán nhất định đỡ lại. Như vậy, này hóa giải, chuyển chủ động.

Nhưng đỏ vằn, định cho nào. Vì quấn lấy, nhất định tới gần, đến đó phải nghi ngờ.

Hắn cắn răng cái, điều ngăn cản tùy ý cho tới thấu bộc phát ra lực lượng to lớn mạnh ng/ực nhân tươi phun nhân tám kêu thê lương, thời mượn lực này định sau.

Nhưng thanh mộc quen sinh quấn cổ cái. Trong lâu rơi xuống.

Hoàn xong mọi việc, phun ra m/áu tươi dừng phóng thẳng khuất rừng.

Trong hơi thở từng nhân bốn vù vù đến Từng đám hãi, màn vừa tận thấy, sự tà/n nh/ẫn tổn gi*t, mình.

Thiếu chủ Trần, đi, ngay rìa rậm.

nhân tám, sợi dây thừng bằng huyết nhục trầm ánh lộ ra càng thêm mãnh liệt.

“Trần Phong, Cổ, ngươi tranh tìm ngừa kẻ này kế điệu hổ ly sơn, khác…cùng ta. Không kẻ tuyệt lại!” áo hất chân tiên, lưng nhân gia đó ba tám, bảy.

Hai bảy tuân lệnh tìm ki/ếm, ba tám ngưng ánh rậm.

Sâu sơn mạch vô danh, hoa, bả vai, và đùi phải nghiêm trọng. Trong đêm xâm nhập khiến cho vốn run run càng thêm r/un ngừng.

“Sắp sao…” cười thảm. Nhìn vô số mình, cái loại thấu xươ/ng này khiến cho nước chực trào ra.

Trong bệ/nh tật trước cha th* th/ể dần băng họ dâng sợ lòng.

Có lẽ, là đặc sợ ch*t.

“Ta muốn đưa quệt nước trào ra khóe mắt. Hắn hăng cắn răng cứng cứ cắm Hắn biết mình ở đâu, biết mình đến duy nhất ý mãnh liệt.

“Sống sót!”

Sợ t/ử vo/ng này lực kích phát ra lực lượng mạnh mẽ vô cùng, giúp trước màn đêm gió đây.

Thậm chí rãi phát trải lần sinh tử vừa dấu buông lỏng xuống. Tựa khoảng cách để đột sáu bao nữa.

Thời gian qua, chân trời, từng chùm ánh nắng đám rơi hạt rừng, xạ ra ánh sáng lấp lánh tuyệt đẹp, chẳng vẫn dấu tạnh lại.

Sau lưng bốn dốc sức theo. càng ngày càng khó coi, tốc độ quá mang trọng nhóm họ vẫn cách kịp. chí đêm dấu vết rõ ràng rồi.

Cơn dông tẩy hết dấu vết sót cho dù gia chân tại Tinh sơn mạch giao cùng đám thú, dưới to này ra tung tích nữa.

“Tản ra tìm ki/ếm, này trọng trốn đâu. ngươi giữ khoảng cách vòng trăm trượng Phát ra khai ngay truyền tin cho ta!” nghiến răng nói từng chữ một. nhân tám nghe chần chừ lòng loạt gật tản ra.

Thời gian trôi qua, ngày, mỏi mệt, này tới giới hạn mình lâu nếu phải do khát vọng sót mãnh sớm gục ngã xuống.

Đôi môi khô nứt, tiều tụy, tốc độ lại. Sau khoảng nhang bỗng nhiên sắc, mãnh phải. phải phóng tới bỏ chạy.

Tên này chính là thanh dài, là ba nhân tám, phải thời bóp mạnh miếng ngọc giản tay. Tin tức tức truyền ra ngoài.

Đáy lòng trầm xuống, bay nhanh.

Sắc thanh hóa. Trong lòng khá kiêng kị nên chần chừ nên kích cách mình trăm trượng gấp đến lộ ra vui mừng.

Hai tới tám, cầu vồng chính là Hằng!

Ba tốc độ gào Áng chừng tốc độ họ, khoảng hơi thở là nhân tám tới nơi, tối đa khoảng mươi hơi thở là hiện.

Thấy vậy thanh này cười lớn, nên đoán, bộc phát ầm ầm, thêm hộ ánh sáng cực lớn ở ngoài. túi Trữ vật, ra thanh tay.

Thanh này khoảng bảy thước, phong cách cổ xưa, thanh này ra rạ/ch bốn trông vô cùng bén. Sát lóe nhe răng cười cười, thời triển khai tốc độ cao nhất kích.

“Thiên kiêu Khê ngươi hẳn khiến cho ta vô cùng sung sướng a, so tán càng cảm giác tựu cười thanh truyền trảm nhát, tức ra quang vạch bốn phương, kèm gió lên. bấm trước, cầu bằng tức Thuần.

Ầm tiếng, cho dù dông cầu này n/ổ tung, nóng vẫn lan ra trùng kích bốn phía. Cả dừng ánh cơ. Hắn hiểu rõ, nếu giải cách trốn được.

Nhưng ngay vừa thanh vẫn vẻ mỉa mai. tuyệt cho đến gần, bởi mục duy nhất, đó chính là chân Thuần.

Bạch đi, thanh quấy nhiễu quấn Sau hơi thở nữa, nhân tám tới gần, lực bộc phát thẳng tới.

Cùng thanh cười lớn tiếng, triển khai bộ tốc độ cùng kia, tạo ba nhau Thuần.

Ba tám, cùng kích xuống. Trong lòng tới xa thả lỏng, biết rõ, cho dù th/ủ đo/ạn chăng phải nghi ngờ nữa.

“Đáng tiếc, ngươi khả năng trưởng thành.” nhàn nói. Nhưng đột nhiên đổi.

Phía ba gào triển khai riêng thần thuật riêng mỗi đ/á/nh tới, đưa phải bấm niếm thanh gào thẳng đó. Đồng thời phải quyền thẳng khác.

Tiếng n/ổ mạnh vang thanh ngăn cản quyền rơi khiến cho khóe miệng nhân tám tràn ra m/áu bức sau. Mà phun ra m/áu rá/ch toạc kịp thanh tới gần, tràn ra tia sáng bén tới.

Nguy trước miễn cường lách thanh thấu lồng ng/ực Cảm giác kịch khiến cho hôi kh/ống toát ra đầm đìa, run lên. Tên thanh truyền ra tràng cười, muốn tới thanh đột nhiên thanh trước ng/ực, để mặc kệ thanh vẫn cắm lút cán mình mạnh mẽ trước.

Coi là đ/á/nh đổi, ngay trước thanh kia. sững người, h/oảng s/ợ, da run trước nguy sinh tử bao trùm vậy. Đúng định buông phải lóe hắc mang, phát túm cần cổ thanh này.

“Ngươi…” Tên thanh trợn to kịp nói xong…

Rặc rặc tiếng!

Trực bóp nát!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu