6
Tôi tỉnh giấc vào lúc nửa đêm, thấy bản thân đã nằm trên giường.
Quay người qua, thấy không gian bên cạnh trống vắng lạ thường, không có thân người to lớn cùng hơi ấm quen thuộc.
Ngó nghiêng xung quanh, toàn căn phòng là một màu tối đen.
Tôi cuộn mình nằm trong chăn, trong lòng nghẹn ẳng lại, bản thân vẫn chưa tiếp nhận được việc chồng yêu đẹp trai cao to trắng thơm của mình biến thành tên thây m/a trắng bệch hôi hám.
Đã thế tên đó còn trốn đi đâu mất.
Nhất thời không chịu được, òa khóc huhu.
'Cốp' một tiếng.
Lâm Vũ chật vật lết x/á/c chui từ dưới gầm giường lên, đầu bị đ/ập vô cạnh giường sưng vù, đứng chống nạnh nhìn tôi.
Tôi đưa đôi mắt long lanh ngó anh, hít hít mũi, cực kì đáng thương.
"Sao anh không nằm với em?" Tôi trừng mắt nhìn anh "Anh chê em hả?"
"Khẹc khẹc..."
Lâm Vũ gãi đầu, chỉ chỉ vào miệng mình, cố ý há miệng cho tôi thấy mấy cái răng sắt nhọn. Tay chân quơ loạng quạng miêu tả, ngụ ý bảo sợ sẽ vô tình mất kh/ống ch/ế làm tổn thương đến tôi.
"Không biết đâu..." Tôi chuẩn bị khóc tiếp "Anh hết yêu em rồi..."
Lâm Vũ: ...
Đêm đó, thây m/a tự đeo rọ mõm chó lên mình, chui lên giường nằm, vừa ôm vừa xoa lưng dỗ tôi ngủ.
Bình luận
Bình luận Facebook