Tần Hằng vừa ra khỏi cửa, tôi liền đ/è nén cảm giác khác lạ trong người, bước đến trước gương kiểm tra những vết loang lổ trên cơ thể.
Thật không thể hiểu nổi một kẻ thẳng như cây sào cờ như tôi, lại có thể cong thành que miến nướng thế này.
Ngồi đờ đẫn một lúc, tôi với lấy điện thoại, lướt qua từng tấm ảnh trong album.
Kết quả suýt nữa bị m/ù mắt bởi cái hương vị yêu đương ngọt ngào tràn ngập màn hình.
Hầu như mỗi bức ảnh đều có dấu vết của Tần Hằng.
Hai bàn tay đan ch/ặt, cảnh nũng nịu trong lòng hắn, hình gi/ật dây làm mặt q/uỷ, hay ảnh hắn đầu bù tóc rối khi ngủ vẫn đẹp trai ch*t người, bên má còn nguyên dấu hai ngón tay tôi giơ chữ V.
Trong ảnh, tôi trông hạnh phúc lắm, yêu Tần Hằng đi/ên đảo, lại còn tỏ ra đê tiện thế không biết.
Không đúng, chuyện này là thế nào ấy nhỉ?
Tôi u sầu đặt điện thoại xuống, mắt nhìn vô h/ồn.
Tưởng tượng cảnh mình lăn lộn với Tần Hằng, liên kết cùng phân cảnh sáng nay.
Không hiểu sao dù chưa chuẩn bị tâm lý trước, nhưng không ngờ tôi lại chẳng thấy gh/ê t/ởm.
Ch*t ti/ệt.
Lẽ nào tôi thực sự là bóng kín?
Nhưng trước đây Tần Hằng cũng đâu có vẻ gì là cong đâu.
Sau mười phút tự vấn, tôi lại cầm điện thoại lên, vào trang cá nhân.
Phát hiện thời điểm công khai yêu đương là đúng sáu năm trước, ngay một tháng sau khi tôi xuyên qua.
Một tháng từ kỳ phùng địch thủ thành chồng?
Thế giới này quả nhiên vẫn trừu tượng quá mức.
Bình luận
Bình luận Facebook