Giới hạn của tình yêu

Phiên ngoại về Châu Huy 3

04/08/2023 17:01

Chuẩn bị hết mọi thứ, khi tôi chuẩn bị đi tìm Đồng Tâm để tỏ tình thì lại ngập ngừng không dám bước lên phía trước, sợ rằng cô ấy sẽ từ chối mình ngay trước mặt.

Lục Tân nói: “Cậu sợ cái quái gì chứ? Đưa thư cho tôi, tôi đi đưa giúp cậu.”

Tôi không nghĩ rằng Lục Tân lại thích Đồng Tâm.

Bởi vì có một lần cậu ta đã nói với tôi rằng cậu ta sẽ không nghĩ đến việc hẹn hò với Đồng Tâm.

Tôi yên tâm đưa thư tỏ tình và nhẫn cho cậu ta.

Cậu ta hỏi tôi sao mà m/ua được cái nhẫn tốt như vậy.

Tôi nói dối, là tiền tôi dành dụm được từ việc đi làm thêm vào dịp hè ba năm.

Cậu ta nói: “Thực ra cũng không cần thiết phải như vậy, Đồng Tâm là một nông dân, cậu có m/ua cho cậu ấy thứ đồ trang sức tốt đến đâu đi chăng nữa thì cũng chỉ là lãng phí thôi. Chiếc nhẫn giá trị mấy trăm tệ đã không tệ lắm rồi.”

Tôi lắc đầu: “Tôi hy vọng cho cậu ấy thứ tốt nhất.”

Cuối cùng, chiếc nhẫn mà tôi m/ua đã được đeo trên tay Đồng Tâm, nhưng lại không lấy danh nghĩa của tôi để tặng cho cô ấy.

Tôi tức n/ổ phổi luôn, đ/á/nh nhau với Lục Tân một trận.

Nhưng lúc đó tôi chỉ là một cậu nhóc thấp bé nhẹ cân, không phải là đối thủ của cậu ta.

Cậu ta ép tôi xuống đất nói: “Châu Huy à, cậu dựa vào đâu mà tranh giành Đồng Tâm với tôi? Cậu có xứng với cô ấy không? Tên nghèo kiết hủ lậu như cậu thì đến xách giày cho cô ấy cũng chẳng xứng.”

Tôi phẫn nộ nói: “Cậu thích cô ấy thì tự đi mà m/ua nhẫn đi, dựa vào đâu mà lại lấy nhẫn tôi m/ua để tặng cho cô ấy?”

“Lúc đó cô ấy đột nhiên nói thích tôi, tôi làm gì kịp chuẩn bị chứ? Chẳng phải chỉ là hai chiếc nhẫn thôi sao? Đáng giá được mấy đồng bạc vậy hả? Tôi trả tiền cho cậu?”

Tôi trả lời: “Nhẫn đó tôi m/ua được làm từ vàng và đ/á sapphire, có giá trị một vạn tám nghìn tệ một đôi.”

“Cậu đi ăn cư/ớp đấy à?” Cậu ta m/ắng tôi “Cặp nhẫn rá/ch đó mà một vạn tám nghìn tệ, cậu thật sự m/ua được nhẫn đắt như vậy sao? Một nghìn tám trăm tệ thì còn nghe được.”

Tôi nói: “Tôi có hóa đơn thanh toán.”

“Đừng có nói mấy chuyện này với tôi, một nghìn tám trăm tệ, cậu lấy thì ngay bây giờ tôi sẽ chuyển cho cậu. Cậu không lấy thì tôi sẽ coi như là cậu tặng cho Đồng Tâm.”

Câu cuối cùng của cậu ta lại làm tôi mềm lòng.

Tôi nghĩ rằng cho dù Đồng Tâm không chấp nhận lời tỏ tình của tôi, nhưng cô ấy cũng có thể đeo chiếc nhẫn tôi đặt làm thì đối với tôi cũng là một niềm hạnh phúc rồi.

Tôi từ chối việc Lục Tân trả tiền cho mình, rời khỏi nhóm nhỏ bốn người.

Danh sách chương

5 chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận