Chuyện chiếc Porsche cũng gây ra một trận sóng gió trong nhà.
Không lâu sau, Trịnh Chí Hòa phát hiện chiếc xe sang mới tinh trong nhà đã biến mất.
"Ôi, xe của con đâu rồi?"
"Mượn tạm của sếp, trả từ lâu rồi."
Nhìn sắc mặt hầm hầm của ông ta, tôi hiểu ngay.
Lão Trịnh vốn tưởng tôi là cây hái ra tiền, giờ mới biết toàn nước đổ lá khoai, trong lòng hối h/ận không kịp.
"À mà ba này, nhà đã cho con rồi, chi bằng giao luôn xe đi?"
"Ba chọn ngày đi, hai bố con ra làm thủ tục sang tên."
Mẹ tôi đúng lúc ghé môi: "Này ông Trịnh, con gái sắp đến tuổi gả chồng rồi, ông tính sắm của hồi môn gì cho con mình đây?"
Ông ta trợn mắt: "Còn phải sắm của hồi môn nữa à?"
Mẹ tôi vỗ đùi bôm bốp: "Đương nhiên! Mấy đứa bạn cũ hồi xưa, đứa nào khá giả mà chẳng có hồi môn nhà lầu xe hơi, lại toàn tiền mặt không. Lẽ nào ông còn thua chúng nó?!"
Trịnh Chí Hòa nghe xong nghẹn họng.
Nhìn cái mặt ông ta tím tái sắp đ/ứt mạch m/áu, như thể chỉ cần gió thoảng qua là ngã quỵ.
Bình luận
Bình luận Facebook