“Em phải sinh viên của giáo sư Cố, người đuổi giáo sư Cố, sắp thành bạn trong tương lai!”
“Hả?”
“Thôi Hiện! Cậu qua đây ngay cho tôi!”
Tôi miệng cười với vị giáo sư đang ngơ ngác, hớn hở bước về phía Đào.
Đứng trước mặt hắn, hoàn toàn có hối lỗi về làm chuyện trái.
Nhưng có thấy rõ, hình như anh hài lòng với của tôi.
“Cậu thử linh tinh thêm lần nữa xem?”
Tôi làm bộ ngây “Em đâu có bừa. Lúc nãy giáo sư cũng mình thích đàn ông mà. Đã nhận tức thích, nên đuổi anh cũng chuyện bình thường thôi.”
“Còn danh xưng "bạn trong tương lai" kia sao?”
Tôi chống cằm áp sát mặt Đào:
“Đương nhiên nghĩ sớm chúng ta cũng thành đôi mà. Nên giờ gọi thế có vấn đâu ạ.”
Tôi tin Đào kháng cự chiêu tấn công của mình được.
Không ai cưỡng lại được đâu!
Nếu cứ nhất kháng cự, thì đuổi lâu vậy.
“Hừ, tự tin tốt tự tin thái chỉ họa thân. cậu phòng làm đi, có thời gian gẫu với cậu.”
Tôi bĩu môi vẫn ngoan ngoãn nghe lời.
Dù sao cũng muốn để lại ấn tượng x/ấu với Đào.
Nhưng có lẽ... ấn tượng x/ấu của đã chất thành núi rồi.
........
Vì hạnh phúc của mình, nhất lùi bước!
Sau khi giãi bày với bắt khai kế hoạch chồng".
Nhưng công của cứ chất thành núi.
Hắn bận đến mức ngoài những lúc mượn cớ dự giờ, gần như giờ nào khác.
Bình luận
Bình luận Facebook