Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Về chuyện rối lo/ạn trí nhớ, tiểu thuyết mà, mấy cái motif quen thuộc ấy.
Hơn nữa tôi là người xuyên không, ký ức không đầy đủ, họ hiểu lầm ký ức tôi bị xáo trộn cũng có lý do.
Nhưng... sao chuyện lệch khỏi nguyên tác nhiều thế?
Chẳng lẽ tôi xuyên không phải vào nguyên tác, mà là fanfiction?
Truyện người lớn cũng có bản fanfic?
Khó hiểu quá đi.
Điện thoại vang lên thông báo.
Mở ra xem, Lương Diệp gửi một đoạn video.
Trong lồng lục giác chật cứng người, mồ hôi thấm đẫm từng thớ da thịt người đàn ông.
Hàm rắn chắc, một cú đ/ấm hạ gục đối phương.
Qua màn hình cũng cảm nhận được lượng hormone dâng trào.
Đó là trận đấu cũ của Lương Diệp.
“Đến cổ vũ cho anh đi”
Đúng là không khách khí chút nào!
Nhưng... nghe nói đàn ông khi hormone tăng vọt sẽ mất lý trí.
Hay nhân cơ hội hỏi anh ta?
Nghĩ là làm.
Chưa đầy một tiếng, tôi đã đến đấu trường của Lương Diệp.
Bạn anh ta dẫn tôi vào vị trí sát lồng lục giác nhất, cũng là chỗ gần Lương Diệp nhất.
Xuyên qua lồng sắt, ánh mắt anh ta chạm vào tôi đầy xâm lược.
Từng cú đ/ấm nện vào thịt, mồ hôi văng tung tóe, khoảng cách gần đến mức thấy cả cơ bắp r/un r/ẩy.
Sự xa lạ ban đầu, dần biến thành tiếng cổ vũ đi/ên cuồ/ng theo từng cú đ/ấm Lương Diệp trút lên đối thủ.
Quả nhiên, đàn ông khi hưng phấn tột độ sẽ mất hết lý trí.
Vì thế khi Lương Diệp chiến thắng hôn tôi, tôi không né tránh.
Giữa tiếng reo hò rung chuyển.
Hai trái tim đ/ập lo/ạn nhịp hòa làm một.
“Không trốn anh nữa à?”
Giọng anh ta khàn đặc hỏi.
Nhưng tôi quên mất.
Trận đấu quyền Anh này được truyền hình trực tiếp.
Nên khi tối về nhà, thấy bốn bóng người trong phòng.
Trời lại sập xuống.
Chương 42
Chương 20
Chương 19
Chương 26
Chương 13
Chương 18
Chương 15
Chương 16.
Bình luận
Bình luận Facebook