Bản dịch:
Chiều tối, có người đề nghị chơi trò "Bạn có - tôi không".
Mỗi người lần lượt nói một việc chỉ có mình từng làm, những người khác đều chưa từng.
Tất cả giơ năm ngón tay, ai chưa làm việc đó thì cụp một ngón.
Trò chơi bắt đầu từ người đề xuất: "Tôi có bằng lái máy kéo!"
Một thanh niên nhảy cẫng lên: "Nụ hôn đầu màn ảnh của tôi dành cho một con lợn!"
Hắn còn nhấn mạnh: "Là lợn thật đấy nhé!"
Đúng là không thể đỡ nổi.
Mọi người không nhịn được bật cười.
Đến lượt Cố Diễn Xuyên, anh do dự một chút rồi nói: "Tôi từng đoạt bốn giải Nam diễn viên xuất sắc."
Câu nói nhẹ như không khiến bao người phải cụp ngón.
Thấy chưa đến lượt mình mà ngón tay đã sắp cụp hết, Cố Nhiễm Nhiễm vội nói: "Tôi thích con trai!"
Toàn bộ khách mời chỉ có hai nữ, cô ta tưởng sẽ thấy cả rừng ngón tay cụp xuống.
Nhưng tôi không cụp.
Cô ta sửng sốt!
Mọi người phát hiện Cố Diễn Xuyên cũng không cụp.
Cả đoàn ngơ ngác!
Bình luận:
[Không lộn chứ? Cố Nhiễm Nhiễm vừa nói thích con trai đúng không?]
[Tống Từ An không cụp thì không lạ, nhìn cậu ấy đã thấy công-tộc rồi. Đáng ngạc nhiên là Cố Diễn Xuyên cũng không cụp!]
Cái gì mà công-tộc?
Tôi Tống Từ An phản đối đầu tiên!
Có người lí nhí: "Có khi đại thần không hiểu nghĩa 'thích' ở đây, tưởng là tình bạn thôi?"
"Đúng đấy, tôi cũng nghĩ vậy."
"Cách nói của Cố Nhiễm Nhiễm vốn mơ hồ, chưa chắc đã là thích kiểu đó."
"Mấy người nghiêm túc đấy à? Ai mà chẳng hiểu ý cô ấy?"
...
Thế là cả phân đoạn này trôi qua trong tranh cãi.
Đêm xuống, tôi như thường lệ ngủ chung lều với Cố Diễn Xuyên.
Nghĩ về ngón tay không cụp của anh tối nay, tôi trằn trọc mãi.
Lơ mơ nghe tiếng anh trở dậy.
Trong bóng tối lặng im ba phút, tôi tự bịa trăm lý do rồi cũng bò dậy.
Cuối cùng phát hiện Cố Diễn Xuyên đứng dựa gốc cây.
Ánh trăng vương trên vai, đôi mắt phượng nheo lại, ngón tay thon nhẹ nhàng cầm điếu th/uốc.
Làn khói mỏng manh vờn quanh đôi mắt kiêu ngạo chợt chạm ánh nhìn tôi.
Anh dập tắt th/uốc, giọng trầm khàn: "Sao em đến?"
Bình luận
Bình luận Facebook