10.
Tim chợt đ/ập , ngay lập tức đứng dậy và khỏi giường , quần lao xuống .
Tôi chóng quay và đứng cạnh cửa , mình gương .
Tôi đỏ nhưng nó có vẻ quá không tự nhiên nên lau đi và thế màu cánh hồng khô .
Bên ngoài rất lạnh nên định , nhưng thành một chiếc mỏng.
Bởi vì nhớ cách mà anh luôn can thiệp cuộc sống của tôi.
Tuyết trắng xóa , xanh trên cao, anh một thân đen đứng im gió tuyết.
Th/uốc lá đang ch/áy trên ngón tay, hắn khẽ cau mày , chậm rãi nhả khói.
Hóa anh vẫn hút th/uốc , là chưa bao hút trước .
Kìm nén niềm vui lòng , cố làm nghiêm túc và hỏi : " Anh đang làm gì ở đây "
Anh ta dập điếu th/uốc và bình tĩnh nhìn , biệt là chiếc cực kỳ mỏng .
Anh cất gọng: “M/ập lên chút rồi, một mình cũng tự sóc bản thân tốt.
Hừm.
Sao anh ta có nói m/ập chứ? Thật muốn đ/ấm anh một cái a
Tôi tức tối trả lời: “Anh tới để chê b/éo à?”
Trời vì không bông, lạnh tới mức chảy cả nước mũi rồi.
Thẩm Viễn nhét chiếc tay túi , mắt sâu thẳm nhìn , chậm rãi nói : " Mễ, anh quyết định để được tự do . "
Giọng anh khàn : “ Em hãy sóc bản thân tốt nhé . ”
Bình luận
Bình luận Facebook