Tôi đã liên tiếp đi xem mắt với ba tên t//ội ph@m.
Mẹ tôi gi/ận đến mức đ//ánh cho bà mối một trận, nhưng đồn công an thì vui lắm.
Phó đội trưởng của đội điều tra hình sự còn đề nghị tôi đi xem mắt thêm vài lần nữa đi, hợp tác với c/ảnh s/át, trừ hại cho dân.
Còn về phần thưởng, tôi tùy ý đề nghị.
Tôi nhìn khuôn mặt khôi ngô tuấn tú của phó đội trưởng đội điều tra rồi nói: “Được thôi, vậy anh đóng vai bạn trai của tôi đi!”
1.
Tôi đã đ/ộc thân được 24 năm rồi và sở thích của tôi là chơi game otome.
Hằng ngày mẹ tôi nhìn tôi gọi những nhân vật trong màn hình đó là “chồng” thì vô cùng lo lắng cho trạng thái tinh thần của tôi.
Cho nên bà đã liên hệ với một bà mối mà bà biết rõ, bà mối đó thề rằng sẽ tìm được cho tôi một người bạn trai.
Trong lòng tôi phản kháng nhưng để không phải chịu đựng sự cằn nhằn của mẹ nữa nên tôi chọn đại một bức ảnh trong đống ảnh mà bà mối đưa cho.
Trong buổi xem mắt, tôi đã cố tình trang điểm và ăn mặc lôi thôi để trông mình x/ấu đi.
Để tạo ấn tượng x/ấu cho đối phương, tôi đã cố tình gọi một bàn đầy đồ ăn.
Ai ngờ được khi đồ ăn vừa được bưng ra thì từ đâu có hai người đàn ông bất ngờ lao ra kh/ống ch/ế người đàn ông mà tôi đang xem mắt.
Đối tượng xem mắt của tôi vùng vẫy dữ dội nên đ/á đổ chiếc bàn trước mặt.
Mọi chuyện diễn ra nhanh đến mức khi phục vụ đang bưng những món ăn thịnh soạn tiến về phía tôi, thậm chí anh ta còn không kịp phản ứng.
Lúc này, một trong hai người đang kh/ống ch/ế đối tượng xem mắt của tôi chạy về phía tôi.
Mấy món ăn đó liên tục rơi trúng người anh ấy, khi tôi ngước mắt lên đã nhìn thấy khuôn mặt của anh ấy.
Hơn nữa, ngoại hình của anh ta có thể sánh ngang với người chồng trong game của tôi.
"Chị gái, không sao chứ?"
Rõ ràng là câu chuyện anh hùng c/ứu mỹ nhân đầy lãng mạn nhưng chính câu “chị gái” này đã kéo tôi về thực tại.
Anh ấy đẹp trai nhưng vô duyên.
Nhưng chẳng bao lâu sau, tôi đã nhận ra lý do chính gây ra chuyện này chính là cách trang điểm của tôi hôm nay.
Anh ấy không gọi tôi là dì đã là lịch sự lắm rồi.
Cho nên tôi chỉ có thể lắc đầu bất lực.
“Các anh… đây là tình huống gì thế?” Tôi nhìn anh chàng đẹp trai đó rồi hỏi.
Anh ấy nói với tôi đối tượng xem mắt với tôi hôm nay là một kẻ l//ừa đ//ảo, đã l//ừa tình l//ừa tiền rất nhiều phụ nữ.
Trước đây anh ta luôn trốn nên họ không tìm được, nhưng bất ngờ hôm nay lại có tung tích.
“Cô có bị anh ta l//ừa không?” Sau khi giải thích xong thì anh chàng đẹp trai hỏi tôi.
“Không có, không có, hôm nay tôi mới gặp anh ta lần đầu.”
Lúc tôi trả lời câu hỏi của anh chàng đẹp trai đó, ánh mắt tôi nhìn theo mấy sợi rau còn treo trên người anh ấy, đ/au l/òng đến mức nước mắt sắp trào ra.
Anh chàng đẹp trai nở nụ cười trong veo, viết một dãy số rồi đưa cho tôi.
"Tôi là Lâm Phổ, đội phó của đội điều tra hình sự, nếu như bây giờ có gì không tiện nói thì cô có thể đến gặp riêng tôi."
Tôi cầm lấy mảnh giấy anh ấy đưa, cau mày một lúc mới nhận ra Lâm Phổ đã hiểu lầm.
Khi tôi muốn giải thích thì Lâm Phổ đã rời đi cùng với đồng đội và đối tượng xem mắt của tôi rồi.
Bình luận
Bình luận Facebook