5
Vì thế hôm sau tôi tìm vài người bạn lập kế hoạch, muốn mời Hạ Tri Hành ra ngoài.
Nhưng Hạ Tri Hành lại không đồng ý.
Một người đưa ra ý kiến: "Hay cậu thử mời Hạ Tri Chu xem? Nếu Hạ Tri Chu đến, chắc chắn Hạ Tri Hành cũng sẽ đi cùng."
Nhưng không phải gần đây Hạ Tri Chu không ra ngoài sao?
Người kia cổ vũ tôi: "Thử xem, biết đâu hôm nay tâm tình anh ta tốt thì sao?"
Tôi thăm dò gửi tin nhắn cho Hạ Tri Chu: “Hôm nay có muốn ra ngoài chơi không?”
Tin nhắn chìm vào biển không đáy.
Chúng tôi tưởng không có cơ hội thì màn hình đột nhiên sáng lên: “Được.”
6
Kết quả chỉ có mình Hạ Tri Chu đến.
Tôi nhìn phía sau anh ta: "Chỉ mình anh sao?"
Anh ta nhướng mày: "Nếu không thì sao?"
Tôi: "…"
Mời thần không đến, lại mời q/uỷ đến.
Cả buổi tiệc im lặng như tờ.
Hôm nay anh ta mặc trang phục còn trang trọng hơn cả trong tiệc tối hôm qua, ngay cả tóc cũng thật đẹp, khiến cả người càng thêm xa cách cao quý.
Có người thử đùa giỡn : "Hôm nay cậu chủ Hạ ăn mặc như sắp kết hôn, chúng ta đúng là có phúc quá."
Ha ha... Không biết nói đùa thì đừng nói.
Không biết Hạ Tri Chu x/ấu tính sao?
Không ngờ anh ta chỉ lạnh nhạt nhìn người đó một cái, liền tùy ý ngồi xuống cạnh tôi.
Anh ta không nói gì, ánh đèn chập chờn rọi lên hàng mi.
Gần đến mức tôi còn ngửi được mùi hương nhẹ nhàng trên người anh ta.
Cũng là mùi hương của đêm hôm đó.
Những hình ảnh hỗn lo/ạn hiện lên trong đầu tôi.
Tôi vội vàng lên tiếng ngắt đi dòng suy nghĩ: "Hôm nay tâm tình tốt sao?"
Hạ Tri Chu liếc nhìn tôi một cái.
Tôi lại nói: "Người ta nói anh gần đây không ra ngoài, hôm nay có lẽ tâm tình tốt."
Ánh mắt Hạ Tri Chu dừng trên người tôi, không biết nghĩ gì mà trong mắt lại lóe lên một tia cười khẽ: "Cũng tạm."
Tâm tình anh ta tốt.
Vậy có phải tôi có thể nhờ hắn giới thiệu tôi gặp Hạ Tri Hành không?
Tôi thử thăm dò: "Sao Hạ Tri Hành không đến cùng?"
Ánh mắt Hạ Tri Chu khựng lại, dừng trên gương mặt ta: "Cô muốn gặp cậu ấy?"
Tôi mặt đầy hy vọng: "Có chút."
Hạ Tri Chu nhíu mày, rồi từ từ giãn ra: "Cậu ấy là người nhà của tôi."
?
Tôi biết mà.
Nếu không thì tôi tìm anh làm gì?
"Quá nhanh rồi."
?
"Nhưng cũng không phải không thể."
"Để tôi sắp xếp thời gian."
...
Cảm giác có gì đó không đúng nhưng không nói ra được.
Tôi gật đầu: "Được."
Bình luận
Bình luận Facebook