Trời ơi, tôi đâu phải đứa ngốc chứ.
Dù anh ấy có vì tin lời đồn mà gi/ận tôi đi nữa, cũng không thể không nghe điện thoại công việc từ công ty.
Chỉ có một khả năng: anh đang âm mưu trò bẩn!
Vệ Ngưng Lãng bước vào bếp, vừa xắn tay áo vừa nói nhẹ:
“Họ Tiền kia biệt tăm mấy năm nay, lần này dám lộ diện ắt có người đứng sau."
"Kẻ kia hoặc nghĩ tình cảm của anh với em nhạt nhòa, hoặc cho rằng dẫu thân thiết đến mấy, anh cũng sẽ nổi đi/ên khi biết em 'câu nhiều cá'."
"Vì vậy mới dùng chiêu này hạ bệ em, khiến em mất cả sự nghiệp lẫn tình duyên."
Tôi chống cằm ngắm anh thoăn thoắt chuẩn bị nguyên liệu bữa sáng.
Cử chỉ quý phái, đường cơ nổi rõ.
Chà chà, giá mà cởi trần đeo tạp dề thì còn hấp dẫn gấp bội~~~
Ngay lập tức, trán tôi bị chạm nhẹ.
Trước mắt là khuôn mặt phóng to đầy vẻ bất lực của Vệ Ngưng Lãng:
"Nước dãi chảy rồi kìa."
???!
Tôi vội vàng lau miệng giữ hình tượng:
"Ừm, xạo!"
"Em đang chăm chú nghe anh nói mà!"
Tôi nghiêm mặt tiếp lời:
"Kẻ chủ mưu rất thận trọng, cố tình chọn ngày anh ra nước ngoài để gây chuyện."
"Chứng tỏ thế lực hắn không nhỏ, thậm chí m/ua chuộc được người biết lịch trình của anh."
"Nên anh đã tương kế tựu kế, giả vờ mất liên lạc, làm bộ tức gi/ận."
"Để kẻ bị m/ua chuộc báo tin, khiến chủ mưu mất cảnh giác, rồi gom cả lũ!"
Vệ Ngưng Lãng cười gật đầu:
"Hiểu ý anh lắm."
Tôi bĩu môi:
"Ê, xảo quyệt thật!"
"Em phải xem lại tư cách hôn phu của anh đấy!"
Anh chợt áp sát, mũi chạm mũi:
"Tài khoản mạng xã hội của em vẫn tự quản lý."
"Em nhẫn nhịn mãi không lên tiếng."
"Dám nói không phải muốn đẩy chuyện to ra, tống cổ bọn chúng vào trại?"
Tôi há hốc không thốt nên lời.
Người này chuyên nghiên c/ứu tôi suốt ngày à!
Vệ Ngưng Lãng hôn nhẹ lên môi tôi rồi lùi lại, vẻ hài lòng:
"Vậy nên anh với em là rắn chuột một ổ, trời sinh một đôi."
Mà anh còn tự hào lắm hả!
Tôi đếch thèm làm chuột đâu!!!
Bình luận
Bình luận Facebook