Mỗi người cá chỉ được trở về M/ộ Uyên Ngư Nhân một lần trong đời.
Nơi đó rất huyền bí, cũng rất nguy hiểm.
Nhưng quả ngư nhân mang ra từ M/ộ Uyên Ngư Nhân có hiệu quả thần kỳ khôn lường.
Vết thương của Diễn Kiến Thâm lành lại rõ rệt trước mắt.
Tỉnh dậy, anh sờ chiếc đuôi đẫm m/áu của tôi, đôi lông mày nhíu lại:
“Em bị thương vì c/ứu tôi sao?”
Tôi vô tư vẫy đuôi.
Sức sống của người cá rất mãnh liệt, vết thương này chỉ cần ngâm nước biển là khỏi.
Tôi hào hứng cúi sát vào:
“Bây giờ anh thấy thế nào?”
Diễn Kiến Thâm cười xoa đầu tôi, thở gấp hai hơi, giọng khàn đặc:
“Tốt lắm, chỉ là… Hơi nóng.”
Tôi chớp mắt, ngượng ngùng đỏ mặt.
Trong ánh mắt kinh ngạc của Diễn Kiến Thâm, lớp vảy băng trắng xanh co rút từng mảng, biến thành đôi chân dài trắng nõn.
Mỗi người cá đều có một cơ hội lựa chọn sinh sản.
Chỉ lúc này mới trở về M/ộ Uyên Ngư Nhân lấy quả ngư nhân.
Đây là một trong những tác dụng kỳ diệu của quả ngư nhân.
Có thể sinh ra cá con bé bỏng.
Trên cửa hang đ/á ngầm, ánh sáng mờ rồi lại tỏ.
Bàn tay to của Diễn Kiến Thâm siết ch/ặt đùi tôi, bất chợt nói:
“Em cứ trần truồng như thế lên bờ hái quả sao?”
Tôi mơ màng gật đầu.
Anh dùng lực bàn tay, siết ra một vòng hằn đỏ, đ/au khiến tôi rên rỉ, rồi bị anh cắn vào dái tai nh.ạy cả.m.
“Sau này không được trần truồng lên bờ.”
Khi đôi chân tôi mềm nhũn không duỗi thẳng, đôi mắt đen thẫm của Diễn Kiến Thâm lóe lên tia cười:
“Kiều Kiều, về với tôi nhé.”
Sau đó.
Tôi bỏ chạy.
Trước khi chạy còn quất anh một cái đuôi.
Quất choáng người ấy.
Vì người cá không được lên bờ cùng con người.
Bình luận
Bình luận Facebook