2
Hôm sau sau khi tỉnh lại, tôi vẫn còn hơi rầu rĩ.
Kết quả ông trời còn muốn trêu đùa tôi, cho xuống một cơn mưa.
Lúc ra ngoài tôi mặc hơi mỏng, đến lúc kết thúc giờ học trở lại ký túc xá bắt đầu hắt xì không ngừng.
Tôi vội vã đi tắm, ngay cả cơm tối cũng chưa ăn đã chui lên giường nghỉ ngơi.
Ký túc xá không có ai, vô cùng yên tĩnh.
Tôi càng ngủ càng cảm thấy không thoải mái, loáng thoáng nhận ra hình như mình bị sốt.
Nhưng tôi lại không đủ sức mở mắt ra, cực kỳ khó chịu.
Trong lúc tôi đang uất ức ngậm ngón tay mình nghẹn ngào, đột nhiên có người vén rèm giường tôi ra.
Tiếp đó có một bàn tay hơi lạnh đặt lên trán tôi kiểm tra.
Thật dễ chịu.
"Ninh Hoài, cậu sốt à."
Là giọng của Bùi Dực.
Vừa định cọ vào bàn tay kia, tôi lập tức kinh ngạc mở mắt ra.
Có lẽ nam sinh cũng vừa mới trở về, đôi lông mày xinh đẹp còn dính chút nước mưa, dưới ánh đèn ký túc xá làm cho đường nét khuôn mặt hiện lên rõ ràng.
Tôi giả vờ bình tĩnh lau sạch nước bọt trên ngón tay mình, ánh mắt lơ đãng.
"Ừ, chắc là sốt rồi, chẳng trách lại thấy khó chịu."
Bên trong rèm giường hơi tối, hẳn là Bùi Dực sẽ không chú ý tới động tác nhỏ của tôi.
Anh lạnh nhạt nói: "Tôi đi tìm th/uốc cho cậu, cậu chờ một chút."
"Bùi Dực, cảm ơn cậu."
"Không cần khách sáo."
Đợi đến khi anh buông rèm giường xuống, tạm thời rời đi tôi mới thở phào nhẹ nhõm.
Vừa rồi tôi phải liều cái mạng già mới kiềm chế được xúc động muốn nhào qua cắn anh và cọ cọ bàn tay anh.
Ngay lúc tôi đang âm thầm dặn dò mình phải dè dặt, phải chững chạc thì Bùi Dực đã mang nước và th/uốc trở lại.
Anh có dáng người cao, chỉ cần đứng ở cạnh giường của tôi thì tầm mắt cũng đã đến chiếc gối của tôi.
"Uống một viên hạ sốt đi."
"Được."
Tôi đưa tay lấy th/uốc trong tay anh.
Không biết là do cơn sốt làm tôi không có sức lực, hay là do ly nước hơi nóng mà suýt chút nữa chiếc ly đã rơi từ trên tay tôi xuống.
May mà Bùi Dực đỡ được.
Đương nhiên, nước nóng văng lên mu bàn tay anh cũng không ít, lập tức nổi lên mấy chấm đỏ nho nhỏ.
Tôi lập tức luống cuống tay chân.
"Xin lỗi, tôi, tôi thật sự không cầm chắc được."
Nam sinh không nói gì, chỉ yên lặng cầm lại ly nước và th/uốc hạ sốt.
Dưới ánh mắt sửng sốt của tôi, anh dùng hai ngón tay đặt th/uốc đến bên khóe miệng tôi
Con ngươi đen láy.
"Không sao, tôi đút th/uốc cho cậu."
"Há miệng."
Bình luận
Bình luận Facebook