Được bao quanh bởi khuỷu tay ấm áp, tôi nhanh chóng thiêm thiếp ngủ một giấc sâu, lần nữa tỉnh lại đã nghe tiếng gà gáy báo buổi sáng, ngó qua ô cửa sổ hướng đông có ánh nắng tờ mờ buổi sớm chiếu vào, bầu trời phía xa đã ánh lên màu trắng bạc của bình minh.
Trên ô cửa sổ ở hướng nam thì hắt lên ánh lửa, tôi bèn vội vàng đứng lên đi tới thì thấy mẹ đang đ/ốt đồ ở trong sân.
Bà gom hết toàn bộ những thứ như giấy tiền vàng bạc, người giấy, bàn thờ, câu liễn phúng điếu, vải trắng rồi vòng hoa ở ngay chính giữa sân, cầm một cây đuốc chĩa vào làm mọi thứ đều tàn lụi dưới ánh lửa. Ngọn lửa nóng hừng hực bốc ch/áy cao đến gần bằng chiều cao của hai người gộp lại, mẹ đứng bên cạnh đống lửa, thẳng lưng không nhúc nhích, gương mặt bị ánh lửa chiếu lên lộ ra một cảm giác thẫn thờ đến quái dị.
"... Mẹ!"
Do bà đứng ở quá gần ngọn lửa, tôi mới không nhịn được mà gọi tới.
Mẹ nghe tiếng gọi bèn chậm rãi quay đầu nhìn về phía tôi.
Động tác quay đầu của bà, cứ như là cánh cửa sau khi được rút then cài rồi bị gió thổi mà chầm chậm mở ra.
Vẻ mặt thẫn thờ đó cũng hoàn toàn không đổi.
Bà vẫn dùng biểu cảm ngây dại lạ lẫm đó nhìn qua... Giống như không hề nhìn thấy tôi, hoặc có lẽ tôi là một kẻ xa lạ vậy.
Mấy giây sau mới như bỗng nhận ra, trên mặt lại nở nụ cười quen thuộc.
"Bé Thất à, dậy rồi hả? Ngủ có ngon không?"
"Mẹ, mấy thứ đó..."
"À, mấy thứ này hả."
Bà quay đầu lại nhìn đống lửa sau lưng, ném đống tiền giấy trong tay vào đó.
"Tất cả đều là trò đùa xui xẻo, đ/ốt hết là xong."
Tôi nhìn về phía trung tâm đống lửa, ở đó có một món đồ gì đó đen sì bị hai cái bàn thờ đã ch/áy thành than đỏ đ/è lên. Tôi cẩn thận quan sát, phát hiện đó là túi du lịch mà mẹ đã xách theo tối hôm qua lúc trở về.
Dường như mẹ chú ý tới tầm mắt của tôi, chủ động giải thích:
"Bên trong đều là mấy thứ như quần áo rồi thảm lông cũ nát thôi, đ/ốt quách luôn."
"Ồ..."
Cái túi hành lý đó rất chịu nhiệt, đ/ốt lâu vậy rồi mà chỉ ngoác miệng ra. Tôi nhìn kỹ thì thấy một đoạn khung gỗ đã ch/áy đen chĩa ra từ trong miệng túi.
Hình như đó là một góc của khung ảnh.
Tôi lại muốn nhìn thêm thì mẹ lại ném giấy vào làm ngọn lửa bùng ch/áy dữ dội hơn.
Đốt mãi tới lúc trời sáng hẳn thì bà mới dập lửa, lấy một cái đồ hốt rác xúc hết những tàn tro còn sót lại vào trong một cái bao tải, vác tới vườn rau ở phía sau sân nhà. Tôi đi theo, đứng ở dưới bờ đất trũng nhìn lên thì thấy mẹ đang dùng cuốc đào hố.
Bình luận
Bình luận Facebook