Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 135: Bờ Bắc đại bộc phát

05/03/2025 16:20

Dịch giả: hoangtruc - nhóm dịch: HTP

"A đừng ra!!!" Đã vô cùng gấp gáp, nháy đã vọt đôi cánh sau lưng theo nó.

Có điều tốc độ nhanh, âm từ xa xa vọng lại.

"A đừng ra!!!"

Đuổi theo nửa ngày, tuyệt vọng phát đã Ngưng tầng thế kịp kia. Tốc độ mức tưởng thần linh phụ trợ vậy.

“Xong, xong rồi…” ngây ngốc mất dạng chớp r/un r/ẩy. Lúc sét đ/á/nh ngang người, nằm mơ nghĩ mép á/c mộng đi này.

“Vừa đã gì vậy, bao nhiêu đây…” sức vò đầu bứt tóc suýt khóc. Cái mép thần khiến phát đi/ên lên. Hắn cảm nếu cứ mãi, sau nhất sẽ m/a tâm lý, sau sẽ cứ mãi mặc mất.

Hắn hối h/ận lần ăn Quái sáng tạo mép để nghiến răng nghiến vậy.

“Con ch*t kia… thấy. Nhất thấy, nếu khi đi đã bắt đầu mới phải!” t/âm th/ần yên, khóc nước mắt. Lúc đành ủ ê mặt tự an ủi khác, bắt mép đó, đối phương giống Đan lô tùy n/ổ tung, khi n/ổ tung, sẽ kinh thiên địa.

Bạch trương trở các, tranh thủ thu xếp lý, chuẩn tất để tùy rời khỏi Bắc, trở Nam. Hắn Dục lắng.

“Còn ba cường đại nhất, ba ngày!!!” Hai đỏ lên. chờ đợi Hắc kéo theo tới, tranh thủ cản nghiêm túc khuyên bào hắc đừng phụng hiến nữa, cần nữa.

Đại hắc lập tức vui, nhe nanh hướng Thuần, hung hãn. nhiên hơi lòng, ho tiếng.

“Cũng thể…thế thần, ưa lẻo, đi bắt đây!”

Đại hắc lộ nghi đành vừa vừa khoa tay lần nữa. Cuối cùng, dường đã hiểu nhoáng đi mất, hóa thành đạo hắc ảnh xa.

Bạch theo Hắc đi xa, ánh mong chờ.

“Cố lên, nếu bắt sẽ mạng thảy đi tìm hạt Dục Chủng giúp ngươi!” vừa nghĩ sự kinh khủng mép, thở dài, viện chờ đợi.

Rồi trôi qua.

Trong dựng hai tai ngóng tĩnh Nhìn mấy phát tìm khiến hóa, điểm nghi ngờ, ít ngó Cũng may dấu Dục Chủng hậu viện, nếu phát được.

Hơn nữa, chủ yếu ngoài đêm khuya, tốc độ cực lộ sơ hở. Cho mặc dù hoài nghi chứng cứ, cuối cùng những đành rời đi.

Thế lòng thêm thêm nữa, mực tìm khiến hóa điều tra thêm kỹ hơn. Nhất khi xao liên tục vậy, khiến âm dữ và kinh hô ngừng ra.

“Rốt cuộc thế nào?”

“Không trận ôn dịch đó chứ? Cũng giống làm gì trận ôn dịch vậy!”

“Không hợp, hợp!”

Bờ nhiễu dần lan nhiều ngoại môn tham dự vào, nội môn chưởng hiện. Cuối cùng, khi Dục nửa quả, trình tận điều tra tông môn phát manh mối.

“Con Dạ Hành đã thuộc Liệt!”

“Mấy âm bắt lôi tuy đi đâu đem trở thần chúng khác nhau.”

“Đi tìm kia!”

Lúc tên nổi lên lửa phừng, đồng loạt khắp các ngọn núi. Toàn tiến truy lùng, cường độ phát hắc sau núi. thời, thỏ.

Tốc độ cực nhanh, vội vàng chạy. Sau lưng hắc theo, dưới chó cấp tốc lo/ạn.

Nếu thế thôi nhanh, mặt các khi nhiên giọng bắt loạt.

“Mị Hương sư muội, phận chưởng Nha Phong tuyệt đối sẽ để Lý Thanh Hậu đoạt nàng đấy!

“Tông trưởng lão, x/ấu…”

“Ha ha, đan dược tệ. sự hại chuyện.”

“Chiến nhất đã sắp đời. Hừ hừ, các Bắc, các run sợ đi! Các Bắc, các run sợ đi!”

“Các mượn thôi x/ấu ta. Chờ khi các điều tra xao các đã chỗ phụng hiến mệnh đã trở Nam ha ha ha.”

Theo sau vội, lời âm khiến tất truy tròn hai mắt. Lúc đầu chút choáng váng mặt mày, sau khi câu cuối cùng, tất mọi đã hoàn hiểu rõ, cực kỳ mặt do sáng tạo lẻo!

Đến khi xong hết, chấn mãnh liệt, tròn hai hơi thở dồn dập vừa trốn khỏi đại hắc cẩu, vừa miệng hô hào, vừa cấp tốc đi xa.

“Phụng hiến mệnh nguyên?”

“Tìm xao đã rời khỏi từ lâu?”

“Bạch Thuần!!!” Toàn gào lên. Nhất những xao mấy ánh lên lạnh lẽo, triển khai tốc độ, ầm kinh thiên địa xông Viện.

Từng lời ngừng ra. nhanh, âm dần lan khắp mọi Bắc, tất thấy. Từng tròn kinh thiên địa khắp Bắc.

"Bạch Thuần! !"

"Nguyên lai do làm!!! Hắn trốn Nam?"

"Đả đảo Thuần! !"

Tất trở đi/ên cuồ/ng, ngoại môn, nội môn, phần các trưởng lão Viện.

Cùng đó, Bắc, thần đã c/ắt đuôi hắc cẩu, vọt đi nhiên khựng lại. Trước mặt vô tức mặt ngưng trọng thỏ, tản tức đồng ý.

“Thỏ, rốt cuộc ai?”

Thần nháy chợt ngưng quan trên tản tức thương và ý, nghiêm túc nói.

“Thỏ, rốt cuộc ai?”

Vẻ tàn khốc chớt lóe lên, lóe lên tàn khốc trốn, khỉ, nháy đã dáng.

Bạch trương chờ đợi Viện, chưa hai canh mẽ nhất sẽ ra. Nhưng nhiên ngoài âm n/ổ vang, theo đó đạo ảnh mang theo phẫn nộ cấp tốc tới.

“Bạch Thuần!!!” Tất mang theo lửa gi/ận, nháy đã tiến đây. Khi đ/á/nh các trận pháp, âm n/ổ kinh trận pháp các rung chuyển, to hai lòng lại.

“Các làm gì vậy??? Ta Quang vinh tử, môn, ta…”

“Ngươi ai thôi!!!” Đệ kích đông thế mạnh, lên tiếp tục đ/á/nh trận nhanh, trận pháp các âm nứt ken két, sự oanh kích sẽ nát.

Da đầu tê dại, phát quả hung tàn. Bờ Nam ném đ/á tảng tay tình cảnh cần mỗi ngón tay thôi dư sức đ/âm mình thành thịt nát rồi.

“Gi*t người!!!” kêu lên thảm thiết vội lùi sau. lòng dâng oan ức, coi thường đầu tiên khiêu sau đó x/ấu, bắt phụng hiến chút thôi, quả gi*t ch*t mình.

Ngay khi vừa lùi trận pháp n/ổ tiếng sụp đổ. Mấy vạn ngoài phẫn nộ, xông nhiên bốn tiếng hừ lạnh từ trên bầu trời tới. Bốn vị nháy đã hàng lâm, ngăn cảm phát cuồ/ng này.

Bà lão Diên Phong quét cái.

“Chưởng tòa, chúng ta…” phục, mở miệng kêu oan.

“C/âm miệng, các Viện thế thống bà lão Diên Phong lên, âm khiến các chấn mọi yên.

“Đúng, các Viện thế đáng rồi!!!” thở phào nhẹ nhõm, đứng nghiêm túc tiếp lời.

“Ngươi c/âm miệng!” Bà lão đầu hung hăng Thuần. tiếp chợt bà mở to hai Dục hậu viện, hít hơi khác r/un r/ẩy người, đồng loạt Dục hoa, lập tức thất thanh.

"Dục Chủng!!!"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu