Cả điện người quỳ rạp đất.
Kỷ Gia Dương quỳ ở trước, mặt mày tái nhợt.
"Phụ hoàng..."
"Im."
Hoàng Đế vô cùng gi/ận dữ, quát ngăn: "Khâm Thiên Giám còn đang xem xét, chớ ồn ào."
Kỷ Gia Dương nuốt lời biện giải vào trong.
Giữa điện, Khâm Thiên Giám bưng tinh bàn, đi quanh tấm bình phong Vĩnh Thạch mấy vòng.
Ta quỳ trong đám người, lặng lẽ giấu tay vào tay áo.
Chỉ ta thấy được, đầu ngón tay ta một điểm hồng quang, lập lòe lắc lư, chui lên giữa chân mày Giám Chính.
"Bệ hạ."
Giám Chính quỳ trước tòa cao: "Tâm túc thiên tượng biến động, sao trung tâm của Thiên Vương tối mờ, trong khi tả tinh lại sáng rực — chính là điềm báo phương chủ sẽ thay ngôi đổi vị."
Người trong điện nín thở, Kỷ Gia Dương dập đầu thật mạnh.
"Phụ hoàng, nhi thần oan uổng!"
Ánh mắt Hoàng Đế sâu thẳm nhìn qua người hắn ta, hỏi Giám Chính: "Nên giải thế nào?"
Giám Chính đáp: "Kẻ dị thường ẩn mình, phúc vận dần sinh."
Bình luận
Bình luận Facebook