"Này, đã lâu không gặp, em trai thân yêu nhất của anh."
Trong căn phòng VIP với ánh đèn mờ ảo, nhị thiếu gia Văn gia Văn Dã đang ngồi giữa một đám phụ nữ ăn mặc hở hang. Thấy tôi đẩy cửa bước vào, hắn nâng ly rư/ợu về phía tôi chào hỏi.
Hắn ra hiệu cho những người phụ nữ bên cạnh dời chỗ, lại vẫy tay gọi tôi lại gần.
Tôi vừa ngồi xuống, người đàn ông liền nhiệt tình ôm lấy tôi, gọi các mỹ nhân đến "hầu hạ" tôi cho thật thoải mái.
Tôi lập tức bị chìm nghỉm trong vòng tay nồng nhiệt của những người phụ nữ. Cúc áo sơ mi không biết bị ai cởi ra, để lộ vùng ng/ực đầy vết tích.
"Đừng như vậy, anh hai, hôm nay em không đến đây để vui chơi." Tôi vừa đẩy tay từ chối vừa vội vàng kéo khóa áo.
Văn Dã không nói gì, chỉ mỉm cười nhìn đám phụ nữ mân mê khắp người tôi.
Đợi đến khi thỏa mãn rồi, hắn mới chậm rãi lên tiếng: "Được rồi được rồi, tất cả ra ngoài đi, đừng làm em trai thân yêu của anh đây sợ hãi."
Những người phụ nữ vừa làm nũng vừa miễn cưỡng rời đi.
Căn phòng yên ắng trở lại, hắn châm điếu th/uốc phà khói vào mặt tôi. Nhìn động tác cài cúc áo của tôi, giọng điệu đầy ẩn ý vang lên: "Kháng cự dữ vậy? Bị "khai phá" rồi nên không được nữa à? Đến đàn bà chạm vào cũng không xong?"
Tôi dịch người ra xa, kéo khoảng cách giữa hai người. "Đừng trêu em nữa anh hai, nói chuyện chính đi."
Văn Dã tiếp tục mỉm cười phả khói th/uốc về phía tôi, hồi lâu sau mới nói: "Được thôi, không chọc mày nữa. Bàn chuyện nghiêm túc nào."
Chương 6
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 11
Chương 6
Chương 10
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook