Tôi suýt đ/á/nh rơi cái quần.
"Bùi Diễn, về nghỉ đi."
"Ngủ cùng em." Hắn nhắc lại.
"Không thể, chúng ta không thân."
"Sao không? Đã từng ngủ chung rồi."
"Khi nào?"
"Lúc anh m/ù. Em không ngủ được, thường vào xem anh ngủ, rồi ngủ quên trên giường."
...
Giọng điệu tự nhiên của hắn khiến tôi tức nghẹn: "Em dám lén vào phòng anh? Bùi Diễn, em là bi/ến th/ái à?"
"Có lẽ vậy." Hắn bình thản cầm gối tôi về phòng: "Lục Thời An, tối nay không qua đây, em sẽ còn bi/ến th/ái hơn."
"......" Tôi mím môi, không muốn đáp lại.
Tôi lần lữa đến khuya, bảo bạn về trước.
Cuối cùng, tôi đương nhiên không đến phòng Bùi Diễn.
Tôi đành ngủ tạm trên sofa, suýt nữa thì bị vẹo cổ.
Sáng hôm sau đang rửa mặt, Bùi Diễn xuất hiện sau lưng với vẻ mặt khó chịu.
"Tối qua sao không đến? Gh/ét ở cùng em đến thế sao? Lúc m/ù mắt dễ thương hơn, chỉ biết bám lấy em, không đi đâu được."
"......"
Tôi không dám nhìn ánh mắt ám ảnh của hắn.
Hắn đúng là đi/ên thật rồi.
Chương 10
Chương 15
Chương 16
Chương 12
Chương 6
Chương 10
Chương 13
Bình luận
Bình luận Facebook