Bà có chút không đành lòng nhìn tiếp, nói: "Cũng đủ rồi đấy."
Ông trừng nhìn tôi: "Thạch Đầu bị súc vật cắn ch*t, còn hộ sao?"
Bà không nói gì, vừa nhắc là đỏ hoe.
Bà hướng ra sân ngoài đi, đoán đi thăm rồi.
Khoảng mười phút sau, l/ột xong nguyên tấm nái, nái đó còn thóp.
Tấm đẫm m/áu loang lổ.
Ông lấy tấm da, cười nói: "Tốt, rất tốt."
Nói xong đó, cầm tấm bước vào lợn.
Từ trong ra tiếng cười của tôi, như trí hét lên: "Đây chính là kết của lũ mày!"
Nói như đối thoại lợn.
Mấy phút sau, hỏi: "Chú, gi*t tiếp không ạ?"
Ông bước ra từ lợn, quát "Gi*t!"
Mấy hợp sức khiêng nái bị l/ột nó nằm dốc trên đất, miệng phát ra r/ên yếu ớt.
Mấy lại khiêng nái khác đặt lên ghế gỗ.
Trần cười nói: "Chú xem khóc kìa."
Ông bước dùng tay vỗ vỗ đầu nái, giọng mỉa mai: "Ồ, mà cũng biết khóc? Thật là chuyện lạ."
Trần giơ d/ao lên, y như lúc nãy, từ từ di chuyển lưỡi d/ao, vẻ mặt vô cùng khoái trá.
Tiếng kêu khiến thân khó nói: "Ông, đi tìm bà."
Ông đầu: đi đi."
Tôi chạy ra sau tìm tôi, quả đứng trước m/ộ tôi.
Bà vừa khóc vừa nói: có tốt đẹp mà đổi mạng chứ? Từ nay ta không nuôi nữa, đợi về sẽ b/án hết đi."
Tôi chạy bên bà: "Bà ơi!"
Bà thấy lau nước "Sao lại đây?"
Tôi nói: "Cháu sợ gi*t lợn."
Bà dài, không nói gì, lặng lẽ đ/ốt vàng mã tôi.
Chiều tối, Thím Lý bên hổ/n h/ển chạy "Bác ơi, về ngay đi, bác xảy ra chuyện rồi, bị cắn ch*t rồi!"
Bà đờ giây, đứng dậy: "Đi ngay!"
Khi về nơi, tượng trong hoang.
Cửa toang, chạy hết.
Cổ bị cắn đ/ứt lìa, đầu lăn bên miệng giếng, đôi trừng trừng đầy kinh hãi.
Ông phịch xuống đất, mặt mũi đầm mồ hôi hột, mũi bị cắn mất, để lại lỗ m/áu sâu hoắm.
Những khác cũng đều bị thương ít nhiều.
Bà hỏi: "Rốt cuộc chuyện xảy ra?"
Ông dài: "Cửa bị húc đổ, cả chạy hết ra ngoài."
Bà nghiến răng: tự lấy! Đáng đời! Giờ tính sao? Lợn chạy hết rồi, sống đây?"
Ông hừ lạnh: chạy thì bắt khác về, không không có tiền."
Bà nói: bây giờ dễ bắt thế à?"
Nói xoay bước vào nhà.
Bình luận
Bình luận Facebook