Người yêu cũ beta của sếp

Chương 14

01/07/2025 19:00

Kết quả trả về nhanh bất ngờ, chưa đầy nửa tiếng, tôi đã quay lại phòng khám. Thường kết quả không nhanh thế, chắc do Phó Diệu đã dặn trước.

"Anh... người bạn đời của anh đâu rồi?"

Bác sĩ nhìn báo cáo với vẻ mặt nghiêm trọng. Tim tôi đ/ập thình thịch, linh cảm bất an ùa đến. "Sao vậy bác sĩ? Chẳng lẽ em mắc bệ/nh nặng?"

"Đừng căng thẳng, không nghiêm trọng lắm, chỉ là anh cần làm thêm một xét nghiệm nữa."

Bác sĩ nở nụ cười an ủi, nhưng tôi lại thấy đó là sự thương hại.

Tâm trạng tôi rơi xuống đáy băng. Nhớ lại những khó chịu vặt vãnh thời gian qua, có lẽ cơ thể đã trục trặc nghiêm trọng. Người bỗng rùng mình lạnh, không cần soi gương cũng biết mặt mình tái nhợt. Tôi chẳng rõ mình rời phòng khám thế nào. Nhìn tờ phiếu trong tay, tôi không vội đi, lại lấy điện thoại gọi cho Phó Diệu. Đến lúc này tôi mới nhận ra, khi hoảng lo/ạn bất lực, người duy nhất tôi nghĩ đến vẫn là anh.

"Alô." Chưa kịp vui vì gọi được, tôi đã gi/ật mình vì giọng nói quen mà lạ bên kia. Kiểm tra lại màn hình, số máy không sai. Vậy ai đang nghe điện?

"Anh..."

Tôi vừa mở miệng, người kia đã cất tiếng.

"Có phải trợ lý Lâm không?"

".. Tần Thu?"

"Đúng vậy, trợ lý Lâm tìm Phó Diệu có việc gì? Anh ấy hiện không tiện nghe máy, có gì cứ nói với tôi, lát tôi chuyển lời giúp."

Đầu óc tôi ù đi, cảm giác như có thứ gì vỡ tan. Im lặng giây lát, tôi gượng lấy lại giọng bình thản hỏi: "Phó Diệu đang ở cùng cậu?"

"Ừ, đúng thế." Giọng Tần Thu vui vẻ lúc này nghe sao mà chói tai vô cùng.

Vì vậy, Phó Diệu người đã đi cùng tôi đến bệ/nh viện, sau khi nhận được điện thoại của Tần Thu, lập tức bỏ rơi tôi để đi tìm anh ta?

Tôi bỗng nhiên rất muốn cười.

Cười nhạo sự rung động trước đó của chính mình.

Rõ ràng chỉ là vai phụ, dám mơ tưởng viển vông…

Tôi lặng lẽ cúp máy, không biểu cảm cầm phiếu kiểm tra đi làm xét nghiệm.

Một mình tôi cũng có thể!

Nhưng khi bác sĩ thông báo kết quả kiểm tra, tôi cảm thấy mình sắp sụp đổ, tôi không thể nào!

"Bác sĩ không nhầm chứ?"

"Thưa anh, với tư cách là bác sĩ, chúng tôi tuyệt đối không lấy tình trạng bệ/nh nhân ra đùa!"

"Nhưng làm sao tôi có thể, làm sao tôi có thể mang th/ai chứ!"

Đúng vậy!

Bác sĩ vừa nói với tôi rằng tôi đã mang th/ai.

Không biết còn tưởng hôm nay là ngày Cá tháng Tư.

Tuy nhiên, nhớ lại những điều bất thường những ngày qua, dường như đều có lời giải thích hợp lý.

"Beta tuy khó mang th/ai, nhưng không phải là không thể, huống hồ người bạn đời của anh là một alpha rất mạnh, điều này càng tăng khả năng mang th/ai, dù sao mang th/ai cũng là điều tốt, chúc mừng anh."

Ha ha…

Hai từ chúc mừng của bác sĩ, với tôi lúc này, cực kỳ mỉa mai.

"Bác sĩ, nếu tôi muốn ph/á th/ai, cần phải làm gì?"

Bác sĩ nhìn tôi kinh ngạc: "Beta khó thụ th/ai, một khi đã mang th/ai chỉ có thể sinh, nếu cưỡng ép ph/á th/ai, không chỉ th/ai nhi mất mạng, anh cũng sẽ mất mạng!"

"Không còn cách nào khác sao?"

Không phải tôi không thích trẻ con, chỉ là nghĩ đến thân phận vai phụ của mình, cùng với người cha kia của đứa trẻ, luôn cảm thấy đứa trẻ này không sinh ra thì tốt hơn.

"Bệ/nh nhân này, tôi muốn biết tại sao anh nhất định phải ph/á th/ai? Và việc như thế này, không phải anh nên bàn bạc với bạn đời sao? Tôi thấy bạn đời của anh đối xử với anh rất tốt, chắc anh ta sẽ không đồng ý anh ph/á th/ai đâu?"

Nghe ông ta nhắc đến Phó Diệu, mặt tôi lập tức đen lại.

Lạnh lùng nói một câu: "Anh ta ch*t rồi."

"Hả? Vừa nãy không còn tốt sao?"

"Ừm vừa mới ch*t."

Danh sách chương

3 chương
01/07/2025 19:00
0
01/07/2025 19:00
0
01/07/2025 19:00
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu