TỤC MỆNH SƯ 1

TỤC MỆNH SƯ 1

Chương 7

26/12/2025 14:48

21

Từ khi sư phụ qu/a đ/ời, tôi đã hứa với người sẽ không kéo dài tuổi thọ cho ai nữa.

Người nói tôi khác với các sư huynh, tôi kéo dài tuổi thọ cho người khác cũng sẽ tổn hao tuổi thọ của chính mình, vì vậy người luôn giúp tôi luyện hóa công đức bùa chú.

Đợi đến một ngày thời cơ đến, tôi sẽ giống như những đệ tử khác của Thiên Cơ Môn, trở thành một Tục Mệnh Sư thực thụ.

Thật ra, sư phụ còn dặn dò những chuyện khác, nhưng không hiểu vì sao, tôi lại không thể nhớ ra được.

Nhưng, trăm năm nay, tôi không còn kéo dài tuổi thọ cho ai, ngoại trừ Tam Nương.

Hôm nay, có năm người ép đến tận cửa, tôi lại hơi ngứa tay rồi.

"Rốt cuộc đã nghĩ xong chưa? Ai hiến mạng ra cho bốn người còn lại? Hay là các người cứ bàn bạc trước đi, bàn bạc xong rồi ta ra tay."

Phong Thủy Sinh sốt ruột: "Đạo trưởng, lời cô ta nói là thật sao? Tại sao trước đây không nói cho chúng tôi biết?"

Lý B/án Tàn liếc nhìn vợ của Thủy Sinh: "Đừng nghe cô ta, Tục Mệnh Sư đều có thời gian dư dả trong tay, ngươi nghĩ cô ta kéo dài tuổi thọ cho mẹ ngươi bằng cách nào? Chẳng lẽ dùng mạng của chính mình?"

Phong Thủy Sinh dường như đã hiểu ra, cười lạnh với tôi: "Chân nhân,tôi biết thứ ngài muốn ở đâu, chỉ cần ngài giúp chúng ta mỗi người kéo dài thêm năm trăm năm tuổi thọ,tôi sẽ giúp ngài tìm được nó."

"Ồ? Ta đang tìm gì? Sao ta lại không biết?"

"Diệp Mãn Thiên, ngươi đừng giả vờ nữa, nếu ngươi còn muốn công đức bùa chú, thì ngoan ngoãn kéo dài tuổi thọ cho chúng ta, nếu không cả đời ngươi cũng đừng hòng tìm được thứ đó."

Tôi mở mắt ra, nhìn Lý B/án Tàn.

Hắn ta lại biết tên tôi, còn biết cả công đức bùa chú, chắc chắn là mấy đồng môn bất lương của tôi đã tìm đến hắn.

22

"Lý B/án Tàn, ngươi tưởng ta sẽ tin ngươi chỉ bằng vài ba câu nói sao. Luận về bản lĩnh của ngươi, đến ta còn đ/á/nh không lại, thì làm gì được công đức bùa chú? Muốn kéo dài tuổi thọ, phải dỗ cho ta vui vẻ. Nếu không, gà bay trứng vỡ, ai cũng đừng hòng sống sót rời khỏi đây."

Tôi tế ra bút phán quan, viết một câu chú phá trận trên không trung, ánh sáng xanh của Ngũ Tinh Trận lập tức mờ đi.

"Gia cố trận pháp." Lý B/án Tàn lại lấy ra một đống pháp khí, chống lại tôi.

Tôi thừa dịp hắn ta tay chân luống cuống, bay lên không trung, trực tiếp dí ngòi bút vào bụng vợ Thủy Sinh, khiến cô ta kêu la thảm thiết.

Tôi cười: "B/án Tàn à, ngươi đúng là học hành không đến nơi đến chốn. Ngũ Tinh Khốn Thú Trận, thiếu một mạng không được, thừa một mạng cũng không xong. Ngươi bỏ qua đứa con trong bụng cô ta rồi."

Mặt Lý B/án Tàn đen rồi đỏ, đỏ rồi trắng, trắng rồi lại đen.

Những yếu tố của trận pháp này hắn ta không phải không biết, chỉ là hắn ta tin lời cao nhân, cho rằng đạo hạnh của tôi bình thường, có thể dễ dàng nắm bắt.

Không ngờ, lại gặp phải kẻ cứng đầu.

Vợ của Thủy Sinh m/ắng tôi nói bậy bạ.

Phong Thủy Sinh gi/ật mình nhận ra: "Ngươi nói gì, đứa con trong bụng cô ta là của ai?"

23

Vẫn còn nhớ lần đầu tiên nhìn thấy Phong Thủy Sinh quấn quýt bên gối Tam Nương.

Khi đó tôi đã nói thẳng, đứa bé này lớn lên sẽ hại ch*t Tam Nương, là một kẻ tham lam vô độ.

Hôm nay, tôi lại cảm thấy mình khi đó nhìn còn quá nông cạn.

Hắn ta không chỉ tham lam vô độ, mà còn là một tên ngốc.

"Phong Thủy Sinh, ngươi nghĩ xem ai đã giúp ngươi giới thiệu Lý B/án Tàn, lại là ai xúi giục ngươi đừng nghe lời mẹ ngươi, là ai nói hại mẹ ngươi có thể kéo dài tuổi thọ? Nhìn lại xem đứa con s/úc si/nh của ngươi giống ai."

"Thủy Sinh, anh đừng nghe cô ta nói bậy, cô ta cố ý ly gián tình cảm vợ chồng chúng ta."

Diêu Cầm đỏ mặt, ra sức giải thích, nhưng vì trận pháp vẫn còn, cô ta không thể động đậy, chỉ có thể giữ tư thế bày trận.

Tôi lười nghe cô ta biện bạch, trực tiếp đưa ra một cách phân biệt đúng sai.

"Chuyện nhà của các người ta không muốn xen vào, cứ nói chuyện trước mắt đi. Các người muốn kéo dài tuổi thọ không phải là không được, mỗi người muốn năm trăm năm tuổi thọ là không thể nào.

"Lý B/án Tàn, ta nói thật cho ngươi biết, cho dù sư huynh ta đến đây, cũng sẽ không kéo dài cho ngươi nhiều năm như vậy.

"Ví dụ như, trong số các ngươi nếu có người có năm trăm năm tuổi thọ, người đó lại đồng ý đem thời gian còn lại tặng cho các ngươi, thì ta có thể làm được. Nhưng các ngươi đều là người phàm, có được trăm năm tuổi thọ đã là tích đại đức rồi, huống chi từng người đều mang tâm tư đồ tài hại mệnh, ông trời cho các ngươi sống đến ngày mai đã là ân huệ rồi.

"Cho nên, muốn kéo dài tuổi thọ, phải chọn một người ra h/iến t/ế. Ta đây không có thời gian dư thừa cho các ngươi đâu."

Phong Bất Khuất, người nãy giờ không nói gì, trực tiếp vạch trần vết thương mưng mủ mà Phong Thủy Sinh không muốn nhìn thấy: "Cha, đến giờ phút này mà cha vẫn còn chưa hiểu ra sao? Diêu Cầm vẫn luôn lừa cha. Phong Thiên Phúc căn bản không phải là con trai của cha.”

Phong Thiên Phúc làm sao có thể để cô bé nói bậy, hết lời kêu lên: "Cha, cha, cha đừng nghe con nhỏ Chiêu Đệ này nói, nó biết cha muốn bắt nó ra h/iến t/ế, cố ý tạt nước bẩn lên người mẹ con. Cha, con chính là con trai của cha, cha đừng tin lời nó."

Danh sách chương

3 chương
26/12/2025 14:48
0
26/12/2025 14:47
0
26/12/2025 14:47
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị
Bình luận
Báo chương xấu