Sau khi ch*t ở thế giới thực, tôi không lên thiên đàng hay xuống địa ngục như tưởng tượng mà bị một hệ thống trói buộc.
Nó bắt tôi phải 'công lược' Chu Thận.
Chu Thận là nam chính của thế giới này, từ nhỏ đã thiếu thốn tình cảm do cha mẹ bận rộn công việc, nên hắn lạnh lùng và xa cách với tất cả mọi người. Vì tính cách ấy, tất cả đều e dè tránh xa hắn.
Dù sau này thành công vang dội nhưng chưa từng gặp được người thật sự yêu mình, đến khi ch*t cũng không có ai yêu hắn.
Nhiệm vụ của tôi là yêu hắn, chỉ cần độ thiện cảm đạt 100, hệ thống hứa cho tôi tái sinh. Xuyên qua đây, ban đầu tôi chỉ làm nhiệm vụ để tiếp cận, lấy lòng hắn, dần dần tôi thật sự động lòng.
Bởi tôi cảm nhận được sự lạnh lùng của hắn đang dần tan chảy, thi thoảng hắn cũng nở nụ cười với tôi. Nhưng không hiểu sao, đột nhiên hắn lại trở nên lạnh nhạt, dù tôi có nhiệt tình thế nào cũng không lay động được hắn.
Vì vậy nên sau khi tốt nghiệp cấp ba, tôi đến quán bar với Hứa Tứ và mọi người, tôi tưởng nhiệm vụ đã thất bại, muốn buông thả một đêm cuối rồi bình thản đón nhận cái ch*t.
Nhưng không ngờ, hôm sau Chu Thận đồng ý đến với tôi. Tôi lại tràn đầy hi vọng, dốc lòng tiếp cận hắn.
Nhưng tôi bắt đầu không hiểu nổi hắn, hắn không từ chối bất cứ yêu cầu nào của tôi, để tôi hôn ôm, cùng chung giường.
Thế nhưng hắn kiên quyết không cho tôi một ánh mắt dịu dàng. Tôi thực sự bối rối. Tôi không nắm bắt được tình cảm của hắn, nhưng bản thân tôi đã thật lòng yêu hắn. Tôi cố gắng thoát khỏi mối qu/an h/ệ này, cho đến khi hệ thống thông báo nhiệm vụ hoàn thành.
Tôi phấn khích vì cuối cùng không phải sống trong mâu thuẫn nữa.
Tôi thực sự không hiểu tại sao độ thiện cảm có thể đạt 100, nhưng hắn vẫn lạnh lùng đến tan nát cõi lòng.
Bình luận
Bình luận Facebook