Chương 32: Bao vây tiêu diệt q/uỷ binh (2)
Đối mặt với Diệp Tuyết Nhi xông tới, khóe miệng thống lĩnh q/uỷ đốc lộ ra chút kh/inh thường, thò tay nắm một phát, chiến nhận khổng lồ sau lưng đã nằm trong tay.
"Ch*t đi!"
Ngay lúc bóng dáng Diệp Tuyết Nhi xuất hiện, chiến nhận chợt vung lên, một tia đ/ao khí mạnh mẽ phụt ra. Diệp Tuyết Nhi bị ch/ém trúng ngay mặt, nhất thời cảnh vật trước mắt bắt đầu dần tối sầm.
[Bạn đã bị thống lĩnh q/uỷ đốc ch/ém ch*t, tiến vào thời gian cooldown sống lại ba tiếng!]
"Tuyết Nhi!"
Thấy em gái bị ch/ém ch*t, Diệp Thần đang ở trong vòng vây lập tức nổi gi/ận. Gã rít gào rồi xông về phía thống lĩnh q/uỷ đốc.
Thấy Diệp Thần xung phong, các anh em bên cạnh gã cũng đều xông tới, giúp gã lao về phía trước.
"Bắt giặc phải bắt vua trước! Các anh em, ch*t cũng không sao, gi*t thống lĩnh q/uỷ đốc tuẫn táng!" Thấy vậy, Trần Tử Vũ cũng nổi gi/ận gầm lên. Đội ngũ nhanh chóng thay đổi phương hướng, cùng lao về phía thống lĩnh q/uỷ đốc với Diệp Thần.
Giờ khắc này, ba phe đều nhất trí với nhau, dù ch*t cũng phải kéo theo thống lĩnh q/uỷ đốc ch*t chung, đều xông về phía thống lĩnh q/uỷ đốc như thể đi/ên rồi vậy.
Trong quá trình đối kháng, rất nhiều người chơi không m/ua vũ khí trong Thương Thành mà dùng vũ khí tân thủ đều bị hư hao liên tục trong quá trình sử dụng. Nhưng vẻ mặt của họ vẫn kiên quyết, có người nhặt cục đ/á trên mặt đất, thậm chí là ch/ém gi*t bằng tay không.
Tư thế chiến đấu đi/ên cuồ/ng này khiến Q/uỷ Lang kỵ binh trợn tròn mắt. Đánh nhiều trận chiến như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên chúng gặp phải bọn chiến đấu đi/ên cuồ/ng như thế.
Người chơi t/ử vo/ng liên tục, bên phe Q/uỷ Lang kỵ binh cũng tổn thất rất nhiều.
Trận chiến cực kỳ thảm khốc, khiến thống lĩnh q/uỷ đốc cũng không khỏi xúc động.
Những người chơi ra sức ch/ém gi*t, không ngờ lại thật sự mở ra một con đường đi về phía thống lĩnh q/uỷ đốc.
Nhưng thấy những người chơi xông tới, thống lĩnh q/uỷ đốc vẫn chưa rút lui mà vung chiến nhận lên, ch/ém thật mạnh về phía trước. Một tia đ/ao khí sắc bén lướt qua, người chơi ngã ngửa cả đám.
"Quá mạnh!"
Chứng kiến thực lực của thống lĩnh q/uỷ đốc, sắc mặt Trần Tử Vũ sa sầm.
"Đè ch*t nó cho tôi! Đừng để ý tới bọn q/uỷ binh khác, chỉ cần gi*t tên thống lĩnh này thôi!" Lúc này, Ngô Quốc Nhất rít gào một tiếng, dẫn đầu xông về phía thống lĩnh q/uỷ đốc.
Đối mặt với mấy trăm người chơi vây đ/á/nh, con ngươi màu xanh của thống lĩnh q/uỷ đốc co rụt lại. Sau đó chiến nhận ch/ém mấy phát ra đằng trước, lại ch/ém ch*t cả đám người chơi.
Nhưng những người chơi không hề sợ hãi lùi lại mà đều gào thét tiếp tục xông về phía thống lĩnh q/uỷ đốc.
Trong tình huống này, cuối cùng thống lĩnh q/uỷ đốc không thể ngăn lại những người chơi đang đi/ên cuồ/ng, bị bao vây ở chính giữa.
Sau đó nghênh đón hắn ta là những phát ch/ém lo/ạn xạ, thậm chí những người chơi không có vũ khí muốn trèo lên ngựa m/a dùng răng để cắn x/é thống lĩnh q/uỷ đốc.
Tuy rằng những người chơi tấn công rất đi/ên cuồ/ng, nhưng họ đối mặt là quái vật cấp Boss có thực lực chênh lệch rất lớn. Trong ánh mắt phẫn nộ của thống lĩnh q/uỷ đốc, trên người hắn ta hiện lên quầng sáng màu xanh.
"Grừ!"
Tiếng rống của thống lĩnh q/uỷ đốc vang lên, quầng sáng màu xanh chợt lan tỏa, đ/á/nh bay đám người chơi xung quanh.
Giờ khắc này, thống lĩnh q/uỷ đốc đã lâm vào cuồ/ng bạo. Hắn ta giơ chiến nhận lên, đ/ao khí giăng khắp nơi, ch/ém gi*t tất cả người chơi xung quanh mình. Đồng thời, ngựa m/a dưới thân hắn ta cũng giơ móng trước lên, giẫm một phát thật mạnh khiến mặt đất rung chuyển, rất nhiều người chơi đều mất thăng bằng mà ngã xuống đất.
Đám Q/uỷ Lang kỵ binh xung quanh cũng bắt được cơ hội này mà nhảy vào phe người chơi để s/át h/ại không nương tay.
Vì thế, rất nhiều người chơi đã t/ử vo/ng, bước vào cooldown sống lại.
Đến cuối cùng, khi chỉ còn lại một người chơi, thống lĩnh q/uỷ đốc lại vung tay lên khiến quân đoàn Q/uỷ Lang kỵ binh ngừng tấn công.
Bóng dáng cao lớn của thống lĩnh q/uỷ đốc cưỡi trên lưng ngựa m/a xuất hiện trước mặt Vương Đại Mãng, nhìn xuống anh ta.
"Hãy nói lai lịch của các người đi!"
"Nói cái đầu mày ấy, một đám phản đồ. Mày tưởng bố mày sợ à?" Vương Đại Mãng giơ chân đ/á vào đùi ngựa m/a, ai dè lại khiến mình phải lùi về sau một bước.
"Ta có thể không gi*t mi, chỉ cần mi khai ra bọn mi đến đây để làm gì!" Thống lĩnh q/uỷ đốc lạnh lùng nhìn chằm chằm Vương Đại Mãng, lại hỏi thêm lần nữa.
"Bố mày là hậu duệ của Vua Bắc Kỳ. Còn chuyện tao đến đây để làm gì thì đương nhiên là để ch/ém cái đầu chó của mày rồi!"
Câu trả lời của Vương Đại Mãng khiến ánh mắt của thống lĩnh q/uỷ đốc càng lạnh lẽo hơn: "Vua Bắc Kỳ đã ch*t rồi, hậu duệ ở đâu ra? Mi dám lừa ta!"
Nghe vậy, Vương Đại Mãng cũng không buồn nói nhiều nữa mà bước lên trước, chợt nhảy lên, d/ao găm trong tay đ/âm thật mạnh về phía đầu của thống lĩnh q/uỷ đốc.
"Keng!"
Một nhát này đ/âm trúng mũ giáp của thống lĩnh q/uỷ đốc. Nhưng hắn ta chỉ hơi cúi đầu xuống, hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì cả.
Bình luận
Bình luận Facebook