Triệu Tam tỉnh dậy và chứng kiến cảnh tượng k/inh h/oàng ấy.
Anh trai hắn như con cá bị lóc vảy, bụng phình lên thành một lớp da mỏng tang, từng thớ cơ lộ rõ dưới ánh sáng. Rõ ràng, hắn đã trở thành chiếc lồng ấp sống.
Nhưng thứ bên trong không phải th/ai nhi, mà là một thiếu nữ co quắp thành hình hài nhỏ bé.
Hôm nay trời đẹp, các "sản phu" cần bổ sung vitamin D.
Tôi xếp họ thành hàng trong sân phơi nắng. Dân làng nghe tin nhà tôi có việc vui, đều đến chúc mừng, kẻ mang quà, người mang chân giò hầm gừng.
Hai chị em song sinh cũng đến, vây quanh Triệu Bằng.
Mắt Triệu Bằng bỗng sáng lên: "Cưng à, c/ứu anh ra, anh sẽ đưa các em khỏi chốn q/uỷ này, lên thành phố hưởng phúc!"
Hai chị em liếc nhìn hắn với ánh mắt kh/inh bỉ như nhìn rác rưởi.
"Vừa x/ấu vừa ng/u, thương Tương Nghi của chúng ta quá, phải ra đời từ thứ bố như này."
"Đồ ngốc, sau này ra ngoài đừng tin đàn ông bừa bãi nữa, làm bọn chị lo lắng."
"Dù thế nào cũng không được tuyệt vọng, có khó khăn gì, chị em mình cùng nhau vượt qua."
Cái bụng như có cảm ứng, bắt đầu cựa quậy.
Triệu Bằng hoàn toàn tuyệt vọng.
Không lâu sau, đội tuần tra đến báo tin đã tìm thấy Triệu Nhị chính là kẻ đang cố gắng bỏ trốn.
"Hắn chọn đường núi phía Tây làng để trốn, tiếc là bụng to quá, giữa đường dẫm phải bẫy rồi ngất đi."
Nói về Triệu Nhị, hắn còn có chút n/ão.
Phát hiện bụng mình bất thường liền lập tức bỏ chạy, chỉ là hắn đã đ/á/nh giá thấp chúng tôi.
Làng tưởng chừng không phòng bị, nhưng thực ra bố trí Bát Quái Ngũ Hành trận, trong ngoài ba tầng mê chướng.
Mấy trăm năm nay, người trốn khỏi đây đếm trên đầu ngón tay.
Tôi cúi xuống kiểm tra hơi thở Triệu Nhị. Vừa chạm tay, kẻ tưởng đã ngất bỗng mở to mắt.
Triệu Nhị dùng hai hạt phật châu giấu trong tay, ấn mạnh vào mắt tôi!
"Phật tổ chứng giám, yêu nghiệt hiện nguyên hình!"
Bình luận
Bình luận Facebook